Đêm qua mưa phùn dai dẳng khiến không khí buổi sáng sớm mang theo vài phần mùi đất, gió sớm hơi lạnh thổi qua đưa tới sự thoải mái nhè nhẹ,lá cây xào xạc vang vọng, ánh nắng nhỏ vụn chiếu xuyên qua bóng câyloang lổ, lốm đốm rơi xuống chiếc bàn ăn màu trắng khiến thức ăn đặttrên bàn càng thêm hấp dẫn hơn…
“Trên mặt tôi có gì à?” Tôi ngẩng đầu, ánh mắt nhìn vào người đàn ông đang ngồi đối diện, vẻ mặt hắn luc này vô cùng ôn hòa…
Ngoài miệng là đặc biệt về đây cùng tôi ăn một bữa sáng nhưng từ đầutới giờ ngay cả một ngọn rau trong món ăn trước mặt hắn cũng không độngđũa tới, chỉ ngồi đấy chuyên tâm nhìn tôi…
Hắn khẽ lắc đầu, “Không, bốn năm rồi chưa gặp cô, muốn nhìn cô nhiều hơn một chút, sao, ảnh hưởng đến khẩu vị của cô sao?”
Ánh mắt quan tâm, lời nói dịu dàng, hơn nữa nụ cười nở rộ như gió, e rằng ngay cả núi băng cũng phải tan chảy trước hắn…
Khóe môi nhẹ nhàng vẽ ra một nụ cười yếu ớt, tôi đùa giỡn “Thế saođược, sắc đẹp của Truyền tiên sinh chỉ cần nhìn là đx no bụng rồi, vớingài, khẩu vị của tôi còn tốt hơn…”
Lời này của tôi, một nửa là đùa giỡn, một nửa là sự thật, Truyền Chivà em trai hắn đều là con lai giữa Trung Quốc và người phương Tây, vẻngoài của Truyền Việt đậm chất Tây hơn, còn tính chất phương Đông trongngười Truyền Chi lại nhiều hơn một chút…
Dáng người thon dài cao lớn, khuôn mặt tinh xảo tuấn mỹ, từng cái giơ tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-ngung-tich/2882888/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.