" Chuyện gì vậy?"
Dạ Ngọc vừa hoàn thành xong bản tác của tác phẩm mới thì thấy bản thân đã ngồi trong lòng của tên ma vương này rồi.
- Lúc em chăm chỉ làm việc đẹp quá.
Mặc Đông Quân không có muốn chút liêm sỉ mà hôn lên má cô một cái, biết bản thân sắp sửa bị cô giáo huấn nên càng tranh thủ ôm cô thêm chút nữa.
Dạ Ngọc vì chỉ vừa lấy được cảm hứng sáng tác nên tâm trạng khá vui vẻ, cô rời khỏi vị trí tự thưởng cho mình một cốc nước cam ngon lành.
- Nước ngon không?_ Mặc Đông Quân ngồi đó đi đến bên cạnh hỏi.
Dạ Ngọc vừa uống vừa ngúc ngắc đầu tỏ vẻ đồng ý.
-Ưm...
" Mặc Đông Quân là kẻ thừa nước đục thả câu."
Anh chuẩn xác lúc cô vừa uống một ngụm nước thì cúi người hôn cô. Hành động ngày càng chuẩn xác và chuyên nghiệp.
Rời khỏi môi cô, anh còn tỏ ra bộ dạng như vừa thưởng thức một món ngon.
- Đúng là ngon thật.
- Mặc Đông Quân!
Dạ Ngọc tức giận ném cho anh một cú đấm ngay ngực.
- A...
Dạ Ngọc ôm lấy nắm tay vừa đánh anh ngồi thỏm xuống đất. Đây là tình hình gì đây? Rõ ràng người bị đánh là anh vậy mà cô lại bị đau còn anh thì dửng dưng như không.
Nghe tiếng cô la Mặc Đông Quân mặt mày tái mét vội kiểm tra tay giúp cô.
Bịch...
Vài quả táo lăn long lóc giữa sàn.
Kiều Hương sợ hãi trước tình huống bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-ngoc-dung-tron/2497211/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.