Ngày hôm sau, Mặc Đông Quân đã khỏi bệnh hẳn nhưng Dạ Ngọc lại vì anh mà bệnh. Rời khỏi nhà đến công ty nhưng khuôn mặt anh nhăn nhó khó chịu. Anh muốn ở nhà để chăm sóc cô nhưng Dạ Ngọc nhất quyết không chịu. Cô còn nói rằng việc anh ở nhà còn khiến bệnh của cô trở nặng hơn làm anh vừa thấy khó chịu mà lo lắng cũng nhiều hơn.
Mặc Đông Quân vừa rời đi thì lại có tiếng chuông cửa. Một nhân viên mặc đồng phục của khu này đến để kiểm tra các thiết bị định kì nhưng ánh mắt của anh ta rất lạ khiến Dạ Ngọc có chút nghi ngờ liền bảo anh ta đừng ở ngoài chờ cô hỏi anh.
Nhưng khoảng khắc Dạ Ngọc vừa quay lưng đi đã bị anh ta bịt miệng bằng một tấm vải từ phía sau. Dạ Ngọc vì hít phải thuốc mê được tẩm sẵn trong đó mà ngất lịm.
Dạ Ngọc bị hắn nhét vào miệng vài viên thuốc, có lẽ là thuốc để chắc chắn rằng cô không tỉnh dậy giữa chừng mà phá vỡ kế hoạch của hắn.
Hắn ta lần lượt xuất hiện trên camera an ninh tại tòa nhà, thân người chật vật lôi một bao tải lớn xuống bãi xe bằng đường thang máy, vì vẫn còn sớm và hắn mặc đồng phục của nhân viên khu căn hộ này nên có thể trót lọt mang bao tải ra ngoài.
...
Tiếng chuông điện thoại vang lên inh ỏi nhưng không một ai nhấc máy, thông báo cuộc gọi nhỡ liên tục được cộng dồn.
Mặc Đông Quân trong lòng không yên tâm liền đánh xe về nhà giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-ngoc-dung-tron/2497187/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.