Chỉ vừa bước chân vào cửa nhà Dạ Ngọc đã bị anh bế thốc ngồi lên chiếc tủ để giày ngay bên cửa, cánh môi lại một lần nữa bị anh chiếm lấy. Dạ Ngọc ngồi lên vị trí trên cao có chút sợ, hai tay giữ chặt lấy cổ áo anh.
Mặc Đông Quân một tay đỡ phía sau làm điểm tựa giúp cô một tay vòng xuống xoa lấy đôi quả lớn. Có vẻ công tắc đã được kích hoạt, Mặc Đông Quân có chút gấp gáp rời cánh anh đào mềm mại mà lướt xuống cần cổ trắng. Sự âu yếm này làm cô có chút nhột mà đẩy anh ra né tránh.
Mặc Đông Quân bị cô từ chối thì ngước mắt nhìn lên khiến cô cành bối rối hơn mà lấy tay che mặt. Anh kiểng người hôn lên mu bàn tay trắng nõn kia, trán kề trán với cô cất giọng nói đã bị nhiễm dục vọng mà trầm ấm hơn rất nhiều.
- Em không muốn anh làm vậy sao?
Anh đang hỏi cô sao? Tại sao chỉ là một câu hỏi bình thường nhưng khi qua miệng anh lại trở nên có mị hoặc như vậy?
Dạ Ngọc trước cơn kích tình chỉ có thể nhẹ lắc đầu, thả cho bản thân làm theo lời gọi mời. Nhưng tên ma vương kia lại vì sự ngượng ngùng này mà yêu thích, cánh môi bạc khẽ cười. Hơi thở ấm áp của anh bao phủ lấy cả khuôn mặt cô.
- Ngọc! Ôm anh.
Dạ Ngọc nghe anh gọi liền làm theo, tay choàng qua cổ anh đan lại, hai chân dài kẹp chặt lấy hông. Cái váy dài vì ở tư thế này mà bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-ngoc-dung-tron/2497176/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.