Chỉ mới tờ mờ sáng, Dạ Ngọc đã vội vã chuẩn bị. Cô không bỏ trốn, dù rất muốn trốn chạy nhưng cô sợ.
Từ ngày hôm qua cô không thể yên lòng được. Có mốt ưu thật không thể chối cãi rằng cô không thể bỏ xuống được lo lắng về anh.
Cô chỉ muốn xác nhận rằng anh vẫn ổn, vẫn khỏe mạnh thôi. Cô chỉ muốn xác nhận... chỉ là nhìn một chút thôi.
Bóng hình nhỏ bé trong chiếc váy hoa nhí cố lượn lờ xung quanh tìm kiếm manh mối đã bị anh thu vào tầm mắt. Làm sao anh có thể bỏ qua được chứ, mỗi ngày anh ngồi ở đây chỉ để được nhìn thấy cô.
Môi bạc bất giác nở nụ cười.
- Cô gái bé nhỏ này đang làm gì vậy chứ?
Khoan...
Mặc Đông Quân chưa vui sướng được đủ phút thì cái luồng suy nghĩ ghen tuông liền chạy dọc trong tế bào trên cơ thể.
' Cô ấy tìm ai? Một tiểu thịt tươi sao?'
Nhắc mới nhớ, từ lúc anh dọn đến đây, người hầu trong nhà toàn là nam. Lâu ngày không sống cô đơn, chẳng lẽ cô nhớ hơi người sao?
Cũng đúng. Bởi lẽ, thiếu cô anh cũng bức rức thân người.
Mặc Đông Quân tự đứng đó suy...( suy bụng ta ra bụng người) thì khi nhìn lại đã thấy cô va phải một người hầu trong nhà.
Quái lạ, bây giờ tại sao anh lại thấy hắn cao ráo, trắng trẻo đến lạ.
- Gu của Tiểu Ngọc là tên này sao?
Trông mặt thì công tử bột lại chẳng có nét đẹp trai bằng anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-ngoc-dung-tron/2497124/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.