Vu Trừng Bình không giật mình trước tình huống này, hắn nhẹ mở đôi môi hồng nhạt, đem phần phân thân đang nóng rực như lửa của Đỗ Thiên Huyền nhét vào trong miệng, từ từ thưởng thức hương vị của nó.
“Ngươi đang làm cái gì?”
Đỗ Thiên Huyền cố sức lôi kéo đầu của Vu Trừng Bình ra. Ngược lại Vu Trừng Bình càng cố sức giữ chặt phần phân thân của Đỗ Thiên Huyền, ra sức liếm, lấy lòng Đỗ Thiên Huyền đồng thời cũng là lấy lòng chính mình.
Khả năng cách âm của xe rất tốt, do đó người bên ngoài không thể nghe thấy gì bên trong xe, đồng thời bên trong xe cũng vậy. Trong xe chỉ duy nhất phát ra âm thanh nút liếm của Vu Trừng Bình.
Hô hấp của Đỗ Thiên Huyền càng lúc càng nhanh hơn, phát ra từng đợt thở dốc.
“Đủ rồi, bỏ ra.” – Đỗ Thiên Huyền kiên quyết kéo đầu Vu Trừng Bình ra.
Hai má Vu Trừng Bình phiếm hồng, hô hấp dồn dập, đôi môi căng mọng càng làm mê người.
Vu Trừng Bình đưa tay tự thâm nhập hạ thân của mình. Hạ thân vì chuyện lúc nãy bây giờ cũng đang cương ngạnh lên cần giải phóng.
Vu Trừng Bình thở phì phò, hai mắt tràn ngập phiếm tình ngước nhìn Đỗ Thiên Huyền, hai tay âu yếm hạ thân, hai chân mở ra giống như đang mời gọi chờ đợi Đỗ Thiên Huyền tiến vào.
Đỗ Thiên Huyền nhìn thẳng Vu Trừng Bình. Cái nhìn như lửa thiêu đốt làm Vu Trừng Bình không chịu nổi, cúi đầu rên rỉ. Tiếng rên rỉ vang lên làm mê đắm lòng người.
Đầu của Vu Trừng Bình vô lực tựa lên lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-nam-nhan/70296/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.