Bất quá không nghĩ tới, đối phương dường như tin là thật. Cư nhiên không có cười lạnh hay phản bác gì.
“Cái gia khỏa kia là của tên tổng tài hay hút xì gà sao?” Một lát sau, nam nhân nói.
“Gì?” Cậu thoáng cái đầu óc không theo kịp tiết tấu của Phỉ Ngâm Mặc. Sau đó thật lâu mới hiểu được đối phương hỏi chính là . . . . . Có đúng cái kia của tên tổng tài hút xì gà . . . . . so với hắn lớn hơn . . . . .
“Đúng vậy, đúng vậy. So với ngươi là lớn hơn.” Hắn kỳ thực chỗ đó hoàn toàn không thể so sánh với ngươi được chưa? Mặc dù trên trán có điểm hắc tuyến, Quý Lạc vẫn mạnh miệng nói sạo.
“Hắn ta là kẻ làm ăn, miệng cọp gan thỏ, ngươi tránh xa hắn một chút.” Đối phương hừ lạnh một tiếng, tựa hồ có điểm xem thường.
“A, sao ngươi biết?” Quý Lạc không nghĩ tới, mắt mèo phát ra tia sáng, nam nhân là đang quan tâm cậu?
“Tiểu Ôn nói.”
“. . . . .” Quý Lạc nghiến răng, ngực không biết sao cảm thấy khó chịu.
“Ngươi mới là kẻ tốt nhất nên tránh xa Lý Bân ấy, y bình thường mặc đồ Armani trắng, nhưng thực chất là rất biến thái.” Chẳng hiểu sao lại thốt ra câu này. Mấy ngày nay Lý Bân đối nam nhân có ân cần mà hung ác, ngay cả cậu cũng lo lắng nam nhân sẽ thượng đối phương.
“Ta với đồng tính luyến ái không có hứng thú.” Phỉ Ngâm Mặc lạnh lùng.
“Vậy ngươi còn làm ngưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-mieu-tuan-duong-phap/1946207/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.