*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vu Dân thờ ơ đẩy tay hắn ra: “Biết của anh đẹp rồi.”
Anh liếc mắt nhìn Thương Viễn nhấn nút chọn tầng: “Em không đi cùng tầng với anh.”
Mặc cho anh nói, Thương Viễn không trả lời, bàn tay sửa sang lại tóc anh, tháo dây buộc tóc ra, vén gọn tóc rối một bên thái dương, nhìn một chút rồi tự tay buộc lại.
Vu Dân chờ hắn thả tóc mình ra liền cấp tốc lui một bước, giữ khoảng cách với Thương Viễn.
“Tiểu Dân.”
“Đừng có gọi em.”
“Có đói bụng hay không, đi ăn cơm trưa?”
“Không đi!”
Thương Viễn đi mua thức ăn. Vài nghệ sĩ của công ty nhìn thấy ông chủ mình xuất hiện ở nhà ăn bèn muốn tới chào hỏi, vài người chỉ dám đứng ở xa xa chỉ chỏ mà xem, có mấy người thấy Vu Dân lập tức lấy di động ra chụp hình, giống như kinh ngạc vì chưa nhìn thấy người thật bao giờ.
Vu Dân bị nhìn, cảm thấy bực mình muốn hút thuốc, sờ túi thì phát hiện không mang. Mẹ nó, ngày hôm qua bỏ hết trong áo khoác rồi.
“Công ty gần đây rốt cuộc có bao nhiêu người mới?”
Vu Dân không có thuốc lá cũng thôi, nỗ lực di dời sự chú ý của bản thân, ban nãy ăn sandwich cũng không đủ lấp bụng, nhưng may là trong phần ăn Thương Viễn lấy có món anh thích. Vu Dân nhìn Thương Viễn bưng đồ ăn lại đây, đôi mắt quấn lấy món măng xào kia.
*măng xào
Thương Viễn gắp một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-mieu-bat-tong/74080/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.