Nửa đêm về sáng, mưa nhỏ rơi tí ta tí tách ngoài cửa sổ. Sau khi Ngu Hạ và Lý Duật lại lần nữa bước ra từ phòng tắm, cô được nhét vào ga giường sạch sẽ mới được đổi, lắng nghe tiếng mưa rời, xem Lý Duật dọn dẹp đống quần áo bị vứt lung tung dưới sàn nhà.
Mưa không lớn không nhỏ, từng hạt mưa gõ lên cửa sổ tạo nên khúc nhạc êm tai.
Chờ đến khi Lý Duật đã dọn dẹp xong, vào phòng tắm rửa tay rồi ra ngoài thì Ngu Hạ đang trốn trong chăn, chớp đôi mắt to tròn lấp lánh nhìn mình không dời mắt, khiến người ta tim đập thình thịch.
“Sao em lại nhìn anh kiểu đó?” Yết hầu của Lý Duật khẽ nhúc nhích, giọng nói trầm thấp, xốc chăn trên giường lên: “Chưa buồn ngủ à?”
Chờ anh nằm xuống, Ngu Hạ mới trả lời anh: “Em đang chờ anh.”
Lý Duật ngây người, có thể cảm nhận được cô đang bám mình. Anh cúi đầu hôn liên tục lên môi cô, khẽ nói: “Bây giờ tụi mình ngủ nhé?”
Mí mắt Ngu Hạ đã nặng trĩu, bắt đầu ngáp liên tục. Cô ừm một tiếng rồi tìm một tư thế thoải mái nằm trong lòng anh, chẳng mấy chốc đã ngủ thiếp đi.
Nghe tiếng hít thở đều đặn của cô, Lý Duật mỉm cười im lặng, ôm cô vào lòng chặt hơn một chút.
Trái tim anh lại lần nữa cảm nhận được sự yên bình.
…
Sáng hôm sau ngủ dậy, Lý Duật vốn định hỏi Ngu Hạ có đau không, có khó chịu chỗ nào không, vừa há miệng thì đã bị Ngu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-may-mua-ha-troi-qua/3515089/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.