Trong phòng không bật đèn, chỉ có ánh trăng sáng tỏ ngoài cửa sổ vương vãi trên mặt đất, soi sáng một góc trời nhỏ bé này.
Hai tay Ngu Hạ ôm cổ Lý Duật, ngửa đầu hôn anh. Nụ hôn của cô không có một chút bài bản nào, vừa vụng về vừa ngây thơ. Song dù vậy, bàn tay Lý Duật bóp chặt eo cô vẫn kìm lòng không đậu dần dần siết chặt, nhịp hô hấp cũng trở nên rối loạn hơn bình thường.
Một lát sau, Ngu Hạ tìm được cằm của anh trong bóng đêm, há miệng khẽ cắn một cái rồi bất mãn than thở: “Sao anh không nhúc nhích gì hết vậy?”
Chuyện hôn môi, một mình cô sao làm được.
Lý Duật buồn cười, nhìn cô bằng ánh mắt sâu thẳm, giọng nói cũng trở nên nặng nề: “Chẳng phải em muốn dỗ dành anh sao?”
Ngu Hạ chớp mắt, nói với vẻ đúng lý hợp tình: “… Anh không phối hợp thì em biết dỗ kiểu gì?”
Lý Duật bị đánh bại bởi logic của cô, không khỏi hơi buồn cười. Mượn ánh trăng, anh nhìn thiếu nữ trong lòng mình, sau đó khom lưng phối hợp với cô.
Chỉ cần quyền chủ đạo hôn môi rơi vào tay Lý Duật, nụ hôn của hai người sẽ không còn ngây thơ.
Bởi vì người lớn của hai nhà vẫn còn dưới lầu nên Lý Duật không làm quá mức, mặc dù không nỡ buông người trong lòng ra nhưng khi Ngu Hạ sắp nghẹt thở, anh vẫn dừng lại.
Lồ ng ngực hai người kề sát bên nhau, cùng nhau chờ hô hấp bình tĩnh lại.
Nghe tiếng hít thở dồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-may-mua-ha-troi-qua/3515083/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.