Lý Duật dở khóc dở cười, khẽ nói: “Tôi tới đây để gặp tất cả mọi người mà.”
Anh trả lời câu nói của mọi người bằng giọng điệu thoải mái hơn bình thường rất nhiều: “Sao vậy? Các cậu không chịu nhận một người chỉ học chung một học kỳ như tôi à?”
Lời này vừa được thốt lên thì tất cả mọi người đều phủ nhận rằng không phải như vậy đâu. Bọn họ chỉ nghĩ rằng trong lòng Lý Duật, bọn họ không quan trọng đến vậy thôi.
Lý Duật mỉm cười: “Đều là bạn bè cả mà.”
Chẳng có ai quan trọng hơn ai cả.
Còn Ngu Hạ, cô là bạn gái của anh nên đương nhiên sẽ khác họ.
Tuy nhiên, vì Ngu Hạ không đồng ý nên anh vẫn chưa nói ra.
Mọi người rôm rả với Lý Duật một lúc, anh cũng bị ép uống hai ly rượu.
Uống xong, vì các thầy cô có việc nên bọn họ phải về trước.
Học sinh trong lớp không bị giới hạn giờ giới nghiêm nên đã tụ tập thành từng nhóm, sau đó bàn bạc với nhau để đi hát karaoke hoặc là đến tiệm Internet để quẩy tới bến.
Ngu Hạ với Thẩm Nhạc Tranh chỉ tham gia hát karaoke thôi. Nhưng vì khả năng ca hát của Ngu Hạ chỉ ở mức trung bình nên cô chỉ hát một bài thôi, sau đó không tiếp tục cầm micro nữa.
-
Lúc hơn mười giờ, những ai buồn ngủ đã ra về trước.
Ngu Hạ cùng với Thẩm Nhạc Tranh cũng rời khỏi hiện trường, sau đó bắt gặp Lý Duật và những người khác đang ở bên ngoài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-may-mua-ha-troi-qua/3493200/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.