Ngu Hạ đổi chủ đề quá nhanh, Lý Duật không theo kịp.
Anh nhìn cô chằm chằm, nghiêng đầu nói với vẻ bình tĩnh: "Cánh con trai chúng tôi?"
Ngu Hạ không nghe ra ẩn ý trong lời nói của anh: "Đúng vậy."
"Chúng tôi..." Lý Duật nhắc lại từng chữ: "Còn ai tinh thần tốt nữa?"
Ngu Hạ sửng sốt và ngơ ngác nhìn anh: "Đây là trọng điểm à?"
Lý Duật không nói gì cả, nhưng ý tứ quá rõ ràng… Đó chính là trọng điểm.
Ngu Hạ chớp mắt, nhất thời không biết là ai. Cô hiểu ra ý trong lời nói của Lý Duật, cảm thấy buồn cười nói: "Tôi chỉ tiện miệng nói vậy thôi.”
Lý Duật nhướng mày.
Ngu Hạ không muốn nói về chủ đề này với anh nữa nên thẳng thừng chuyển hướng sự chú ý của anh: "Đêm qua cậu không ngủ, nhưng tinh thần vẫn tốt như vậy. Cậu thật sự không buồn ngủ à?"
Lý Duật dừng lại, liếc nhìn cô: "Ai nói tôi không ngủ?"
"... Đừng tưởng là tôi không biết." Ngu Hạ khẽ hừ, cô giơ tay nắm lấy tay áo anh rồi kéo anh đến ngồi xuống sofa bên cạnh để nghỉ ngơi: "Cậu chuẩn bị sổ ghi chép cho chúng tôi, vừa nhìn là biết cậu thức khuya để hoàn thành nó."
Phần ghi chép đó quá chi tiết, hơn nữa còn có nhiều kiến thức đơn giản. Mà Lý Duật có thể tùy ý nói ra những phần đó căn bản không cần viết ra.
Với cả, bọn họ ngồi cùng một bàn, Ngu Hạ biết anh hầu như không viết bài trong giờ học.
Cô nghĩ, ghi chép mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-may-mua-ha-troi-qua/3490061/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.