Lăng Ngạn nhìn người đang nói chuyện với dì Dương, cậu ấy nheo mắt: “Ngu Hạ, cậu ấy là họ hàng của dì Dương sao?”
“Không phải đâu.” Ngu Hạ nói: “Cậu ấy là họ hàng nhà tớ.”
Cô nói với Lăng Ngạn: “Cậu ấy sống ở nhà tớ.”
Lăng Ngạn: “...”
Cậu ấy bất giác nhíu mày, đang tính nói gì đó thì người nọ đi ra khỏi phòng bếp, ngước mắt nhìn thoáng qua mấy người họ bên này. Ánh nhìn ấy, Lăng Ngạn có thể gọi đó là một sự khiêu khích.
Cậu ấy im lặng một thoáng, không kìm lòng được bèn hỏi Ngu Hạ: “... Họ hàng ư? Có phải là họ hàng có quan hệ huyết thống không?”
Ngu Hạ đi tới sô pha ngồi xuống, tiện tay mở TV: “Tất nhiên không có quan hệ huyết thống.”
Còn cần phải có quan hệ huyết thống nữa sao?
Lăng Ngạn sầm mặt: “Không có quan hệ huyết thống thì đâu tính là họ hàng?”
Ngu Hạ cảm thấy lời này của bạn mình thật kỳ lạ, cô nhìn cậu ấy: “Đâu nhất thiết phải có quan hệ huyết thống thì mới được gọi là họ hàng, đúng không?”
Lăng Ngạn bị cô chặn họng, đang định nói thêm thì Ngu Hạ đứng lên trước, nhoẻn miệng cười với người ta: “Lý Duật, tôi muốn uống nước.”
“...”
Lý Duật quay người vào phòng bếp, rót cho Ngu Hạ và Thẩm Nhạc Tranh một ly nước.
Ngu Hạ: “Cảm ơn cậu.”
Thẩm Nhạc Tranh: “Cảm ơn.”
Lăng Ngạn nhìn họ, mí mắt giật giật: “Ngu Hạ.”
“Có gì không?” Ngu Hạ đang bưng ly, tranh thủ đáp lại cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-may-mua-ha-troi-qua/3490059/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.