Trong phòng yên tĩnh mấy giây, Ngu Hạ chầm chậm dời ánh mắt khỏi khuôn mặt của Lý Duật rồi chuyển hướng về phía cửa sổ. Cô nhìn vào màn đêm tối đen như mực với vẻ bình tĩnh, sau đó nói một cách không tự tin gì cả: “Nếu người khác gửi thư cho tôi mà tôi không đọc thì sẽ bất lịch sự lắm.”
Nói xong, Ngu Hạ chợt nghe thấy giọng nói lạnh lùng và thản nhiên của người bên cạnh mình, còn mang theo đôi chút sắc thái kỳ quái nữa: “Vậy là tôi bất lịch sự à.”
“...”
Ngu Hạ nghẹn lời, cả đôi môi đều mấp máy, sau đó lúng ta lúng túng lên tiếng: “Ý tôi không phải vậy đâu.”
Lý Duật không trả lời.
Đầu óc Ngu Hạ nhanh chóng quay cuồng để nghĩ cách làm dịu đi bầu không khí bỗng chốc trở nên khó xử này.
Cô liếc nhìn bức thư tình kia rồi hỏi một cách gượng gạo: “... Cậu không tò mò về việc bọn họ đã viết gì cho cậu sao?”
Lý Duật bất ngờ đánh úp: “Cậu muốn đọc nó hửm?”
“… Làm gì có.” Ngu Hạ phủ nhận: “Nó cũng có phải viết cho tôi đâu, dù muốn đọc thì tôi cũng sẽ không đọc đâu.”
Cô tò mò về bức thư này nhưng không hề có ý định đọc trộm.
Lý Duật nhìn thoáng qua Ngu Hạ, sau đó vươn tay đưa bức thư này cho cô: “Muốn đọc thì cứ đọc đi.”
“Không cần đâu.” Ngu Hạ đẩy thư lại cho anh: “Như vậy lại càng bất lịch sự hơn nữa á.”
Lý Duật: “Cậu chắc chắn là không muốn đọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-may-mua-ha-troi-qua/3490052/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.