Tên mập cả giận nói:
- Chính là con chó này, hại ta bị cả đàn tê ngưu đuổi giết…
Chưa nói xong đã thấy Trương Đức Bưu ngồi trên lưng cự khuyển, Kidd không khỏi ngẩn ngơ, vội vàng cười nịnh nói:
- Thú cưỡi đẹp quá! Đức ca, Bưu ca, có thể cho ta đi ké một đoạn không?
"Tên mập này thật sự không phải loại vô sỉ bình thường."
Trương Đức Bưu vung tay nắm lấy áo của Kidd, mang theo tên mập, quát:
- Tiểu Hắc, chạy!
Thủ Sơn khuyển liền chạy nhanh như tên bắn, giờ phút này đàn Cự Giác tê mới tỉnh lại, lỗ mũi phun khói, mạnh mẽ vung chân đuổi theo, nhưng càng đuổi càng xa, đến khi không thấy bóng dáng bọn họ đâu, đàn tê ngưu lúc này mới chân dừng chân lại.
Sau khi lao ra khỏi hạp cốc Tự Lãng, Trương Đức Bưu ra lệnh cho Tiểu Hắc giảm tốc độ, dừng bên cạnh một cây cổ thụ, quăng tên mập xuống đất, sau đó thân mật vỗ vỗ trán cự khuyển. Thủ sơn khuyển hưng phấn vẫy đuôi, trùng hợp quét trúng mông tên mập vừa mới hoàn hồn sau cơn hoảng sợ, bị cái đuôi cứng như chổi sắt quét phải, tên xui xẻo này la to một tiếng, cắm đầu vào cây đại thụ.
- Hôm nay, thật sự quá xui xẻo…
Tên mập nói được một câu rồi ngất đi.
Cự khuyển này chính là con chó đen nhỏ năm đó Trương Đức Bưu nhặt được trong núi Noeller, lúc ấy chỉ to bằng bàn tay, nhưng lúc nhỏ sức ăn của nó thật kinh người, mỗi bữa ăn tươi mười mấy cân thịt, so với thể hình nó còn lớn hơn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-man-vuong-toa/189736/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.