Zaid nghỉ ngơi một lát, đột nhiên cảm giác được cổ khí tức thô bạo từ phía xa truyền tới. Vội vàng ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy giữa không trung một đầu lão hổ to lớn vỗ ba đôi cánh bàng bạc gào thét mà đến, trong lòng vừa động: "Chẳng lẽ A Man kia cũng tới Khảm Đức Đại Lục rồi?" Vội vàng cao giọng nói: "Thái Ca, đợi đã!"
Đang bay trên không trung đúng là Thái Ca, nghe được tiếng Thánh Ma Đạo Sư kêu lên, cánh vừa thu lại, dừng ở trong sơn cốc, cẩn thận nhìn Thánh Ma Đạo Sư, ồm ồm nói: "Ngươi là ai?"
Zaid hận không thể rơi lệ, mình và con Lục Dực Kim Quang Hống này tuy rằng chưa đên mức vào sinh ra tử, nhưng tốt xấu gì cũng cùng nhau trải qua nhiều nguy hiểm, nào biết khi gặp lại, tên hỗn đản này thế nhưng ngay cả của mình cũng không nhận ra!
Vong linh Thánh Ma Đạo Sư nhất thời cảm thấy mình như không tồn tại: "Chẳng lẽ ta trong lòng gia hỏa này, ta chỉ bằng một người qua đường sao?"
Thái Ca cẩn thận đánh giá gương mặt Zaid, đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ, chỉ vào vong linh Thánh Ma Đạo Sư, hưng phấn nói: "Ngươi chính là gã kia, a, ngươi tên là gì?"
Zaid bị nó rót một gáo nước lạnh vào đầu, cao hứng nửa ngày, đầu lão hổ này vẫn là không nhớ rõ tên của mình, một chút cảm giác tồn tại giờ cũng biến mất không còn.
Không biết ở trong đầu Thái Ca hồ đồ, chẳng những Zaid hay các cường giả đều giống như người đi đường, hơn nữa cho dù là Man Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-man-vuong-toa/1453292/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.