Thời tiết càng ngày càng lạnh, cảnh vật trên đường càng thấy tiêu điều.
Việc vẫn như thế, Mộ Dung Lợi vẫn là mưu cầu danh lợi cho nên mỗi ngàyđều ghé vào trên cửa sổ xe thưởng thức cảnh sắc bên ngoài.
Sau mỗi lần đó, Diệp Thế Cẩm chắc chắn sẽ giúp nàng mang áo choàng, cúiđầu dặn dò một hai câu, cho dù nàng vẫn ngoảnh mặt làm ngơ.
“Diệp Thế Cẩm, chúng ta đi đâu?” Mộ Dung Lợi đến nay vẫn không rõ phương hướng, đột nhiên tò mò hỏi mục tiêu của bọn họ.
“Tùy tiện đi thôi, cảm thấy nơi nào tốt liền dừng lại ở đó lâu một chút.” Hắn mỉm cười trả lời.
Mộ Dung Lợi gật gật đầu,“n, ý kiến hay.”
“Gió lạnh thổi nửa ngày, vào uống chén trà nóng cho ấm áp thân mình.”Tuy rằng thân thể nàng nhìn qua như là bình phục, nhưng hắn luôn luôn có chút không nỡ, vẫn là cẩn thận.
Nàng lưu luyến buông mành, ngồi trở lại chiếc kỷ trà giữ trong xe, nângtách trà hắn đã chuẩn bị tốt cho nàng, thật sâu hít vào một hơi, hươngtrà thanh u xông vào mũi, thâm nhập tâm can, làm cho cả người nàng đềuthư sướng.
“Diệp Thế Cẩm, ngươi rất thích hợp mở quán trà, ngươi đối với nghiên cứu trà tuyệt đối đủ để đảm nhiệm.” Nàng tự đáy lòng nói.
Hắn cười nói:“Phú Quý sơn trang có quán trà.”
“Ngươi đi kinh doanh a, thích hợp hơn.”
“Ta không có hứng thú đối với kinh thương.”
“Nhưng ngươi về phương diện này là thiên phú a, thật lãng phí.”
“Nàng thực hy vọng ta đi sao?” Hắn thật sự nhìn nàng hỏi.
Nàng hơi nghiêng đầu, nói:“Cũng không phải, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-man-kieu-the-danh-toi-day/1611789/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.