Viên Thanh Thanh ở lại Tẩy Mặc Các.
Phú Quý sơn trang không phải không có phòng khách, có điều nàng lấy thân phận biểu tiểu thư kiêm vị hôn thê nhị thiếu gia kiên trì ở lại khu của Diệp Thế Cẩm.
Vài ngày trở lại đây, Mộ Dung Lợi đối với cái bóng đèn tồn tại hư hưthực thực bên cạnh bắt đầu chán ghét, hơn nữa địch ý của Viên biểu muộivới nàng càng ngày càng rõ ràng, nàng thậm chí hoài nghi đối phương đãnhìn thấu thân phận nữ nhi của mình,vì thế tính toán chuẩn bị rời khỏiPhú Quý sơn trang.
Dù sao cứ ở trong này cũng không phải biện pháp, nàng đương nhiên kỳvọng có thể trở về thế kỷ hai mươi mốt, nhưng rõ ràng loại sự tình xuyên qua này hoàn toàn không do nàng khống chế, hơn nữa xem ra tùy theo thời đại đoản tiên nàng xuất hiện tại đây, tất cả mọi chuyện trừ bỏ đã đượcđịnh trước, nàng thật đúng là tìm không thấy giải thích khác.
Không quan hệ, đã đến thì sống , nàng Mộ Dung Lợi chưa bao giờ là ngườibiết hối hận . Nhìn lăng kính viễn thị sáng ngời lộ ra khuôn mặt tươicười, nàng tự động viên mình, sau đó nhìn ngọn nến đã cháy quá nửa trêngiường, tính đi lên giường ngủ.
Vừa mới buông mái tóc dài xuống, chợt nghe thấy tiếng cửa phòng bị kéo ra, nàng kinh ngạc nhướng mày, chạy lại gần.
“Ai?”
“Ta.” Là thanh âm nhẹ như nước của Diệp Thế Cẩm .
“Đã trễ thế này ngươi tìm ta có chuyện gì?”
“Trước mở cửa.”
Mộ Dung Lợi do dự một chút nhưng vẫn là mở cửa. Lần trước nàng có càichốt cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-man-kieu-the-danh-toi-day/1611784/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.