🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau khi bày biện đầy đủ, chỉnh trang lại quần áo, từ đâu Phong Trần lôi ra ba cây hương, đốt hương lên. Hắn bắt đầu quỳ xuống, mở miệng gào lên:

- A… a… sư tôn, sao người lại ra đi, bỏ lại ta, đồ nhi đáng thương nhỏ yếu này mà đi…

- Oa… oa… sư tôn ơi, người đi đồ nhi rất nhớ người. Khi đi người bảo ta phải tu luyện thật tốt, không được làm mất mặt người…

- A… a… ta học tập như lời người nói, luyện tập chăm chỉ, nay bị người ta bắt nạt, mà bắt nạt mình ta thì không sao, nhưng điều này ảnh hưởng đến danh tiếng của người, thật là bi ai…

- Sư tôn đi không một lời từ biệt, người ra đi chỉ để lại một căn nhà lạnh lẽo, người không để lại thứ gì để đệ tử nhớ đến người…

- A… á…

Bụp!

- Á…

Tiếng cước vang lên, cùng với đó tiếng thét vang lên, tiếng va chạm mạnh giữa mặt và đất. Khói bụi tản đi, hiện ra một mỹ nữ phong hoa với bộ thanh y đang thu chân lại. Trên mặt là vẻ biểu cảm cực kỳ đặc sắc: bất lực, tức giận cộng thêm nét nhịn cười. Ở dưới gương mặt đó là cặp tuyết phong đang chập chùng vì tức giận.

Đây không phải Y Phong Chủ sao? Mấy ngày qua nàng đều theo dõi từng hành động của Phong Trần: không tài nguyên, không chỉ dẫn từ sư phụ, vậy mà hắn tự bước trên con đường tu luyện một cách rất vững chắc, biết ưu điểm - nhược điểm của bản thân là gì, ngộ tính cực cao, đặc biệt tâm tính rất chắc.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-lung/5022140/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Dạ Lung
Chương 17: Xin Tài
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.