Phong Trần được sư tôn đưa về Y Phong, đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được bay mà không cần thiết bị hỗ trợ như trong thế giới kia, cảm giác của lần đầu ai cũng khó mà quên được. Lại nói lần đầu, Phong Trần khi bay lúc đầu còn la hét, lúc sau đã hé mắt ra xem cảnh vật xung quanh, cuối cùng là hai mắt mở to, ngắm nhìn cảnh sắc của môn phái. Lần này thấy rõ cảnh vật bên trong: sông núi có cả, hồ rộng, rừng cây; nếu ai không biết còn tưởng đây là thế giới của nhân tộc, chứ không phải là một môn phái ở địa ngục tối tăm.
Y Thần trên quãng đường đi cố ý đi chậm lại cho Phong Trần ngắm cảnh. Họ bay qua một ngôi làng, người trong đây đều là người không thể tu luyện. Bay một lúc nữa thì thấy một ngọn núi, trên ngọn núi này thực vật rất thưa thớt, tràn đầy khí tức nóng bỏng của hỏa thuộc tính. Hỏi Y Thần, Phong Trần mới biết đây là Khí Phong, nơi đây cung cấp vũ khí cho toàn môn; nếu có nguyên liệu cũng có thể cung cấp dịch vụ luyện chế pháp khí theo yêu cầu.
Tiếp đến lại bay qua một ngọn núi, nhìn từ chân đến lưng chừng núi thì rất bình thường, điều gây chú ý lại trên ngọn núi. Ngọn núi này đặc biệt là có một đấu đài, đấu đài này rất lớn, bằng một nửa của quảng trường; ngọn núi như bị gọt mất chóp núi để xây dựng đấu đài. Phong Trần bay qua chỉ cảm thấy da thịt như ai đó cầm đao cứa lên thân, buộc Y Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-lung/5022134/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.