Đi gần đến cổng, hắn mới nhận ra rằng thứ mà hắn nghĩ là hàng rào bình thường lại được dựng lên từ xương và thi thể đang thối rữa khắp nơi. Hai chiếc cột có vẻ như là xương chân của một loài quái vật to lớn nào đó. Hai thân ảnh đứng canh trước cổng có đầu là đầu trâu, thân là thân người, trên người chỉ mặc một chiếc khố. Một tay chúng cầm giáo bằng xương thú, tay còn lại cầm dây buộc thú.
Còn về hai con thú ấy, chúng trông còn quái dị hơn. Đầu là đầu chó, nhưng chỉ thấy rõ phần mũi và mõm; phần còn lại thì lở loét hết. Thân thể chúng gầy trơ xương, đang thối rữa, đặc biệt còn lộ ra cả nội tạng bên trong.
Nhìn thấy lính canh cổng dường như cũng không khiến Bảo Bối cảm thấy sợ hãi chút nào. Cô bé vẫn nắm lấy tay hắn và bước qua cánh cổng xương. Khi bước qua, cảm giác đầu tiên là sự thanh mát đến từ linh hồn - cảm nhận rất rõ ràng, ý thức cũng trở nên tỉnh táo hơn so với khi còn ở bên ngoài. Sau những cảm giác thoải mái ấy, cảnh tượng đập vào mắt là một khung cảnh u ám: đầu lâu, xương xẩu khắp nơi, không khác gì bên ngoài. Nhưng khác biệt ở đây là những thân ảnh và cảnh vật đã không còn bị thiêu đốt bởi ngọn lửa - thứ mà hắn nghĩ là nghiệp hỏa.
Cảnh vật bên trong cũng không tối như bên ngoài; cả thành được bao phủ bởi ánh sáng mờ mờ như ánh trăng. Nhìn lên, hắn thấy có một quả cầu tỏa ra nguồn sáng, nằm chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-lung/5022127/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.