*Thịnh Bích đang ở bệnh viện, nhưng vẫn không gọi được cho Diệp Tĩnh Thanh, cô lo lắng điện cho số ba mẹ Tĩnh Thanh
'' Bác ơi, Tĩnh Thanh có ở nhà không ạ? Cháu không liên lạc được với cậu ấy''
'' Bác cũng không biết con bé đi đâu, đang định điện hỏi cháu đi. Bích Bích, cháu gọi thử cho Tiết Hân với Thiên Ngọc xem biết con bé ở đâu không, bác lo quá''
'' Vâng ạ, khi nào có tin tức cháu sẽ gọi cho bác ngay ''
'' Cảm ơn Thịnh Bích''
Diệp Tuấn Du thấy Thịnh Bích lo lắng
- Có chuyện gì sao Thịnh Bích?
- Em và hai bác không liên lạc được với Tĩnh Thanh
- Sao? Tĩnh Thanh đó giờ không bao giờ để người khác không liên lạc được, tại sao ...?
- Em phải gọi cho Tiết Hân
Cô lấy điện thoại ra gọi cho Tiết Hân
'' Alo, Tiết Hân à, cậu có liên lạc được với Tĩnh Thanh không?''
'' Cậu ấy gặp chuyện gì sao? Tôi không có gặp cậu ấy''
'' Tôi không liên lạc được với cậu ấy''
'' Cậu nói sao? Tôi sẽ qua chỗ cậu ngay''
Tiết Hân hoảng lại hai tiết dạy, vội lấy túi xách chạy ra nhà xe lấy xe điện nhanh cho Thiên Ngọc
'' Nè Ngọc Ngọc, cậu có liên lạc được với Tĩnh Thanh không?''
'' Cậu ấy sao? Tôi không liên lạc được, hồi chiều dạy xong tôi điện cậu ấy rủ đi ăn mà cậu ấy không bắt máy''
'' Tại sai lại vậy chứ''
'' Cậu qua chỗ Thịnh Bích đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-lo-trot-yeu-anh/2916553/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.