Tất cả mọi người trong studio hôm nay cơ hồ chưa từng thấy qua phương diện này của Tư Không Cảnh 
Tươi đẹp!! 
Thường ngày anh luôn mang lại cảm giác lạnh lùng, làm xong công việc của mình cũng sẽ không để ý đến người xung quanh, không có bất kỳ cảm giác dư thừa khác 
Vậy mà lúc này, trên khuôn mặt anh lại xuất hiện một nụ cười chân thực, tươi đẹp đến vậy 
Thậm chí có thể nói vẻ mặt ấy vô cùng chú tâm 
Phong Hạ nhìn anh không nhúc nhích, nhìn anh đưa tay về phía mình, và nói câu nói kia 
Trong studio có rất nhiều người nhìn bọn họ chằm chằm, thật lâu sau, cô cười mỉm một cái cũng đưa tay đặt vào lòng bàn tay anh 
Cô nghe được rất rõ, trừ tiếng tim đập mạnh mẽ của mình, cũng vang lên những tiếng thán phục, tiếng nghị luận trong studio 
Anh nhìn cô, không nói gì nữa, chỉ cầm chặt tay cô dắt cô đi vào chỗ chụp hình quảng bá cho bộ phim 
Nhiếp ảnh gia cũng là người chuyên nghiệp, thấy vậy cũng không nói câu nào, chỉ lo chuẩn bị tiếp rồi kêu hai người vào chỗ để bắt đầu công việc 
"Rất tốt, bả vai nghiêng sang một bên" "Ừ, cười nào!" . . . . . . 
Ống kính bắt đầu di chuyển, mặt cô khẽ lo lắng, khẩn trương nhưng nhìn động tác của anh bình tĩnh, tự tin cô cũng dần dần làm quen 
Bởi vì hai người đã quá mức quen thuộc, nên dù chỉ một ánh mắt cũng có thể biết trước động tác tiếp theo của đối 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-lau-khong-gap/3186533/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.