“Ân a… Thuyền Kiều…”
Thuyền Kiều Quang vừa hôn vừa cắn đôi môi đỏ mọng của tiểu nộn đậu hủ, tinh tế nhấm nháp tư vị non mềm, nhưng hai tay xúc động muốn ấn lên nhũ tiêm đáng yêu. Hắn dùng lực nhấn một cái, nhũ tiêm rất nhanh đứng lên, thân thể Vũ Điền Khải Thái truyền đến một trận tê dại, khó có thể chịu được.
“Như thế nào lại… lại có cảm giác như vậy…” Vũ Điền Khải Thái khó hiểu nói nhỏ.
Chán ghét hôn môi, đó là vì nó từ nhỏ đã được yêu thích, khó tránh khỏi bị vài người hôn. Lúc đầu là muốn thử xem, nhưng hôn vài lần, Vũ Điền Khải Thái liền chán ghét kiểu hôn ẩm ướt này, cảm thấy nuốt vào nước miếng của người khác thực ghê tởm. Rất khó chấp nhận.
Nhưng nó hiện tại cùng Thuyền Kiều Quang nồng nhiệt hôn lưỡi, nuốt xuống vô số khẩu dịch của Thuyền Kiều Quang, lại không hề chán ghét. Vũ Điền Khải Thái cả người vô lực, áo sơmi bị cởi ra chỉ còn mỗi tay trái, sau đó ngón tay Thuyền Kiều Quang vuốt ve hai điểm trước ngực nó, nơi đó như có dòng điện chạy qua, lập tức giật lên, làm nó ngâm nga liên tục.
Thân thể thật mẫn cảm! Thuyền Kiều Quang hôn tai nó, rồi hôn đến cổ, hơi thở cực nóng phun ở cần cổ tuyết trắng. Cảm giác thấp nóng này vồn dĩ làm nó vừa buồn vừa khổ sở, nhưng hiện tại nó vô thức tự nâng lên song mông, mà nơi đó đã mất mặt mà ẩm ướt vô cùng.
Nhũ tiêm mượt mà của nó chỉ bị khẽ cắn thôi, giữa hai chân liền truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-lang-ai-cat-non-dau-hu/8127/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.