Khi Quỳnh Dao được đưa vào phòng hồi sức thì ba mẹ hai bên cũng đã đến, cô nhìn cách pha sữa lọng cộng của Phúc Khang mà mỉm cười.
Ba mẹ Vũ dẫn hai bé Minh Đăng và Minh Đan đến xem em trai, bé Minh Đăng hỏi:
- Mẹ sao em nhỏ vậy?
Cô mỉm cười trả lời:
- Vì mẹ mới sinh ra em mà con.
Minh Đan lại tiếp tục đưa ra thắc mắc:
- Vậy có phải khi mẹ sinh anh hai và con cũng nhỏ như vậy không ạ?
- Đúng rồi con gái ngoan.
Rồi hai bé Minh Đăng và Minh Đan lại có thêm 1001 câu hỏi vì sao, hai bé liên tục hỏi Quỳnh Dao.
Cả nhà cũng mỉm cười nhìn hai đứa bé đưa ra vô số câu hỏi thắc mắc, cuối cùng Phúc Khang sợ Quỳnh Dao mệt nên đã lên tiếng:
- Thôi hai đứa đừng có hỏi mẹ nữa, mẹ mới sinh để xíu ba cho em ngủ rồi sẽ giải thích hết thắc mắc cho hai con, được không?
Hai bé rất thương mẹ nên khi nghe ba nói như vậy liền đến bên cạnh Quỳnh Dao nói:
- Vậy mẹ nghĩ ngơi đi con và em sẽ không hỏi nữa.
Quỳnh Dao mỉm cười nhìn con trai lớn và nghe cô con gái nhỏ bên cạnh nắm tay cô nói:
- Mẹ ráng nghỉ ngơi khỏe nhé khi về chúng con sẽ phụ mẹ chăm sóc em ạ.
- Được hai đứa rất ngoan mẹ thương.
Nói chuyện với mẹ xong hai đứa đến bên cạnh ông ngoại ngồi không hỏi nữa, mẹ Lê nhìn hai đứa cháu ngoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-lam-me-cua-con-toi-thi-em-chinh-la-vo-cua-toi/3571255/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.