Sau khi biết rõ mọi chuyện Quỳnh Dao càng ngày càng tránh mặt Phúc Khang hơn, cô không muốn vì chút suy nghĩ bồng bột của mình năm đó, khi mà cô mới lớn tuổi đời chưa trải lại làm phiền đến anh.
Mẹ Vũ sau ngày hôm đó cũng không nói gì thêm, cho dù ban đầu có chút tức giận và sót con nhưng tất cả bà đều muốn để Quỳnh Dao tự mình quyết định, cũng giống như trước đây khi phát hiện cô có bầu vậy.
Còn Phúc Khang càng lúc càng tìm cách tiếp cận cô nhiều hơn, ban đầu anh chỉ muốn theo đuổi Quỳnh Dao vì cô đáng yêu và là mẹ của con anh.
Anh muốn có trách nhiệm với các con và chăm sóc cô, nhưng càng lúc anh càng nhận ra nhiều điểm tốt của Quỳnh Dao suy nghĩ trong đầu Phúc Khang cũng dần dần thay đổi, anh bây giờ thật sự muốn ở bên cô cả đời muốn xây dựng một gia đình với cô.
Nhưng Quỳnh Dao lúc nào cũng tránh mặt anh, như hôm nay khi cô đang ở bệnh viện cùng ông ngoại và mẹ Vũ, nhưng khi vừa thấy anh đến cô liền tìm cớ để rời đi.
Phúc Khang liền vội vã chạy theo kéo tay cô lại nói:
- Tại sao em lại luôn tránh mặt anh?
Quỳnh Dao kéo tay anh ra khỏi tay mình nói:
- Không có, bởi vì tôi phải về cửa tiệm giao hàng gấp cho khách, tôi không có gì để né tránh anh cả, giờ thì tôi xin lỗi nhé tôi bận rồi.
Anh biết đây chỉ là cái cớ để cô rời đi và không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-lam-me-cua-con-toi-thi-em-chinh-la-vo-cua-toi/3571240/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.