Trong căn bếp ấm áp, vòng tay Phương Đông quấn quanh người vợ. Đang làm thức ăn, An Ninh vùng vằng đẩy anh ra:
-Để yên cho em làm mà...Em nấu chè...Anh lên chơi với anh Diệp Vũ đi!
-Ừ...
Phương Đông lên phòng khách. Niệm Bằng đưa đôi mắt thơ ngây nhìn anh:
-Bác ơi! Sao bác lên vậy?
-Ừ...Bác sợ Niệm Bằng ăn hết bánh của bác nên bác lên coi chừng...
-Niệm Bằng...Gọi là chú thôi con...Con gọi bằng "bác", bác buồn, ăn hết bánh của con luôn kìa.
Niệm Bằng giương đôi mắt to tròn nhìn Phương Đông...Nó cũng thích gọi chú hơn. Nhưng Phương Đông đã nói, gọi là "chú", sẽ bắt em bé trong bụng cô An Ninh ngủ yên, không được ra ngoài nữa...
-Nhưng em bé...
-Em bé nào? Em bé của con ở nhà mà...
-Em bé trong bụng cô...
Hiểu ra, Diệp Vũ cười sặc sụa...Thằng nhóc này, mới bé xíu thế mà đã bị dụ dỗ rồi.
-Không sao đâu con...Con thích em bé thì sau này theo xin cô An Ninh đấy. Chú không có quyền gì đâu...Thấy ba không? Chú cũng như ba vậy. Chú phải sợ cô mà...
-Dạ...
Thằng bé gật đầu, hùng hổ chạy vào bếp:
-Cô ơi! Con sẽ gọi chú là chú...Sau này cô sinh em bé, không được để chú mang đi nha. Cho Niệm Bằng mang về nhà!
Sau phút ngơ ngác, nhìn gương mặt đỏ bừng vì cười của chồng, An Ninh mới hiểu ra...Cô cũng đỏ mặt nhưng là đỏ vì ngượng ngùng, vì hạnh phúc. Tay cũng đặt xuống bụng mình.
...Buổi tối:
-Em! Anh mệt quá...Bóp vai cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-la-chuyen-cua-hom-qua/2972822/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.