Mọi người đi đến chỗ lều trại, lấy mấy tấm bạt mỏng lót trên mặt đất, chuẩn bị nghênh đón mưa sao băng.
Bùi Đăng nghĩ đến chính mình lúc dùng cơm chiều còn cậy mạnh nói sẽ không đói, trước mắt lại sớm nhịn không được ăn xong điểm tâm rồi, cảm thấy thật ngượng ngùng, bất quá Lục Cẩn cũng không cười nhạo cậu, còn lấy ra một phần điểm tâm khác cùng đồ uống đưa cho cậu, dặn dò cậu ăn chậm một chút.
"A, trên đời này sao lại có một người tốt như Tiêu Tiêu được chứ...".
Trong lòng ngực Bùi Đăng ôm một đống đồ ăn, nhìn theo bóng dáng Lục Cẩn chậm rì rì mà nói.
Lục Cẩn đang sửa sang lại giá ba chân, trước kia khi cách thời điểm sao băng tới tầm một hai tiếng hắn đều sẽ chụp ngân hà trước, lần này bởi vì mang theo Bùi Đăng, sợ tới quá sớm sẽ không chiếu cố tốt đối phương nên đã từ bỏ, cũng không ở trước mặt Bùi Đăng đề cập qua chuyện này.
Hắn quay đầu lại liếc mắt nhìn Bùi Đăng một cái, ngọn tóc ánh lên một vòng sáng nhu hòa, mặt mày vô cùng động lòng người.
========== Truyện vừa hoàn thành ========== 1. Đau Đến Mấy Vẫn Yêu 2. [Vong Tiện] Di Lăng Lão Tổ Đi Đòi Tiền 3. Sổ Tay Người Vợ Có Chồng "7 Năm Ngứa" 4. Cô Vợ Bác Sĩ Khó Chiều =====================================
"Bé ngốc".
Lại bị nói ngốc, Bùi Đăng tức giận mà vặn bình nước sôi, đem toàn bộ đồ vật kéo hết về phía chính mình, tính toán một chút cũng không thèm chừa cho Lục Cẩn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-khuc-nho-nho/2501571/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.