Edit & Beta: Tử Dạ Tịch Liêu
Một lúc sau Dã Hỏa nghe tiếng tim mình đập càng lúc càng lớn, sau đó Thiết Ưng dùng sức ép nàng vào lồng ngực mình để hai trái tim đập cùng nhau, lỗ tai nàng chỉ nghe tiếng đánh trống reo hò. Cả người nàng rất căng thẳng, cảm nhận được từng bắp thịt rắn chắc của hắn đang ép chặt thân thể run rẩy của nàng….
“Ngươi tỉnh?”. Nàng lên tiếng chỉ trích, dùng sức đẩy hắn ra, muốn đứng lên, nhưng mà hai tay hắn vẫn ở bên trong xiêm y quấn lấy, căn bản không thoát ra được.
“Nàng gây ra tiếng ồn như vậy cũng đánh thức người chết sống lại, ta làm sao ngủ được?”. Hắn thản nhiên cười nói, thưởng thích bộ dạng lúng túng của nàng, thân thể cũng không chịu nhúc nhích để nàng rút tay về. Trên thực tế, hắn đã đặt hai tay của hắn trên người nàng, mang theo cảm giác mất hồn.
“Chết tiệt, vương bát đản, ngươi…ngươi…ngươi giả bộ ngủ”. Nàng xấu hổ đến mức muốn cắt lưỡi tự sát. Nghĩ đến lúc nãy mình sờ trước sờ sau hắn, trong lòng hắn biết rõ, còn giả vờ nằm trên giường cho nàng tùy tiện sờ soạng, mặt nàng nóng muốn bốc cháy.
“Hỏa nhi, giả bộ ngủ không phải là tội ác tày trời. Ngược lại là nàng, nửa đêm lại đến lên giường ta sờ soạng ta, mới gọi là tội ác?”. Thiết Ưng lười nhác hỏi. Vào lúc đêm khuya, hơi thở trầm ổn trên người hắn như biến mất trong đêm đen, giờ phút này hắn cực kỳ nguy hiểm khó dò, con ngươi đen lóe sáng nhìn nàng, một loại hứng thú mạnh mẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-hoa-giai-nhan/420861/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.