Dạ Bạch Vũ nhìn về phía Trầm Việt Hi, điện thoại nhà nàng âm thanh rất lớn, thính lực của cô cũng tốt, cho nên nội dung cuộc trò chuyện cô nghe không sót một chữ.
"Tôi nghĩ, tôi đã rước lấy phiền phức cho cô." Dạ Bạch Vũ nói.
Trầm Việt Hi nhẹ nhàng nhếch khóe miệng, nói: "Đây có là gì, chưa đánh cho hắn chết chưa thành tàn phế mà." Nàng nhẹ nhàng vỗ vỗ mu bàn tay của Dạ Bạch Vũ, nói: "Trước đi tắm rửa một chút, chuyện này xảy ra ở quán bar của tôi, tôi sẽ xử lý, cô đừng bận tâm."
"Là tự tôi rước lấy chuyện, tự tôi sẽ xử lý." Dạ Bạch Vũ trầm giọng nói. Tên khốn nạn kia, nàng sẽ không tha cho hắn!
Trầm Việt Hi thấy mắt Dạ Bạch Vũ giận dữ biết là nàng còn chưa nguôi giận, nói: "Dạ Bạch Vũ, hắn cũng coi là bạn của tôi, cô coi như nể mặt tôi, chuyện này dừng ở đây, được không? Tất cả giao cho tôi xử lý, tôi cam đoan hắn sẽ không tìm cô gây phiền phức, cô cũng không được tìm hết hắn gây phiền phức, tôi không hy vọng sự tình tiến triển đến mức không thể cứu vãn, đến lúc đó đối với ai cũng không có lợi."
Dạ Bạch Vũ không lên tiếng, cho đến bây giờ người nào dám chọc nàng, cũng đều không có kết cục tốt. Người không phạm ta, ta không phạm người, người nếu phạm ta, tuyệt đối không nhiều lời, đây là nguyên tắc mà nàng tôn thờ.
Trầm Việt Hi nói: "Tôi biết cô nuốt không trôi, nhưng cô phải hiểu, cô đã làm xương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-hi-mat-troi-trong-dem/3539893/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.