*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: [email protected]
Nay trời mưa như vào thu. Mọi người đọc xong/vừa đọc vừa nghe Merry Christmas Mr. Lawrence của Ryuichi Sakamoto nhé.
- -
Lục Thú không biết nhà Nghiêm Cái ở đâu. Nghiêm Cái nói vị trí cụ thể xong, hắn bắt đầu chuyên chú lái xe.
Hai người cứ im lặng như vậy nhưng cũng không thấy lúng túng. Vài giây sau, Nghiêm Cái nghe thấy giọng nói của hắn.
"Tôi phải nhớ địa chỉ thật kỹ mới được." Tiếng cười khẽ của người bên cạnh ở trong xe như bị phóng đại vài lần: "Về sau sẽ tới cửa nhà anh ngồi đợi, xem anh có chịu gặp tôi không."
Nghiêm Cái liếc hắn một cái, không trả lời.
Người cũng đã đến, tất nhiên sẽ muốn lên nhà ngồi một lúc.
Lục Thú đã chuẩn bị sẵn sàng. Một khi đã vào nhà, đêm nay hắn sẽ liều chết ăn vạ không đi —— giống như lần trước.
Dù sao da mặt có mất sau lại mọc ra, cứ ăn vạ ắt thành công, dù phải ở phòng cho khách cũng tốt rồi.
Nói đến đây hắn vẫn hơi kích động, đây là lần đầu tiên hắn đến nhà Nghiêm Cái đó —— Lúc này Nghiêm Cái đã mở cửa.
Lục Thú theo anh đi vào, nghiêm túc nhìn ngắm nhà anh.
Giống trong tưởng tượng của hắn, đen trắng xám, đơn giản hào phóng, rất gọn gàng. Nghiêm Cái đưa cho hắn một đôi dép lê, sau đó không khách khí đi vào trước.
Lúc Lục Thú bước vào, Nghiêm Cái đã đứng trên ban công.
Tới giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-het-thoi-gian-phong-van-khong-yeu-duong/1723872/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.