Lúc bước vào sân, Cửu Vi vừa ngạc nhiên vừa buồn cười.
Ngân Hộc Bích Chuẩn vô vị tranh cãi đôi câu, trên bàn có trà có bánh, cùng một nữ nhân im lặng mất kiên nhẫn lắng nghe, Bích Chuẩn cố gắng làm quen, vừa nhìn là biết có ý đồ xấu.
Ho một tiếng, hai người bọn họ lập tức đứng lên.
Tuy đã không còn quan hệ gì, nhưng dẫu sao cũng là tân giáo vương của Thiên Sơn, tự có cảm giác thận trọng nhún nhường.
“Hắn đâu rồi?”
Ngân Hộc nở nụ cười kỳ quái như ẩn chứa nội tình, thoạt nhìn vô cùng mập mờ.
“Ở trong phòng.” Còn tự bồi thêm một câu, “Tuyết sứ cũng ở trong đấy.”
“Đi vào từ bao giờ?” Dĩ nhiên Cửu Vi biết nụ cười ấy có ý gì, không khỏi bật cười theo.
“Từ hôm qua sau khi đến đây.”
“Vẫn chưa ra sao?” Nhìn sắc trời, hắn thật sự muốn huýt sáo một tiếng.
“Vâng.” Bích Chuẩn thấp giọng đáp, “Gần như là vác chúa thượng vào, thuộc hạ thấy lần này thảm rồi.”
Cửu Vi đè nén kích động muốn cười to, “Các ngươi vẫn ngồi chờ đó hả?”
Ngân Hộc vuốt tay, “Chúng thuộc hạ không dám quấy rầy, lần trước vô tình phá đám đã bị lão đại chỉnh một trận ra trò, huống hồ còn có cảnh cáo.” Nhìn theo hướng hắn chỉ, một mũi kiếm sáng như tuyết đột ngột đâm ra, đóng xuyên qua hai cánh cửa, “Dám tự ý vào sẽ chết.”
Bích Chuẩn cũng nghiêm túc đáp, “Sương Kính đi đến gõ cửa, xác nhận Tuyết sứ còn sống, nhưng lão đại không cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-hanh-ca/2214516/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.