Một giọt mồ hôi thấm ra từ trán, chậm rãi trượt xuống chân mày, lướt qua gò má rồi chảy dọc theo cằm lăn xuống vạt áo, cộng thêm nhiệt độ giá rét trong phòng ập đến khiến giọt mồ hôi trở nên lạnh thấu xương.
Cơ thể ướt đẫm như đóng băng, nàng khó nhọc kéo tấm chăn nặng nề ẩm ướt đắp lên người, vậy mà vẫn không khả quan hơn. Thật may sau mấy lần phát tác nàng đã tìm được quy luật, đoán trước được thời gian nên đã gửi thằng bé lại cho chủ tiệm, nàng không muốn để bất cứ ai nhìn thấy dáng vẻ khổ sở thế này cả.
Đau quá, đau tới nỗi chỉ muốn chết đi, cắn răng chịu đựng cơn đau qua đi, cơ thể không khác gì khung giá rời rạc, ý chí gần như sụp đổ, suy yếu cùng cực đẩy nàng vào ngủ, thế nhưng giá rét lại thành chướng ngại lớn nhất.
Chết rét trong phòng quả đúng là nực cười, cái phương bắc đáng chết này, mùa đông đáng chết này.
Nàng bắt đầu hối hận vì sao mình lại không đến Nam Việt, nghe nói nơi đó rất ấm, xưa nay chưa từng có tuyết.
Người kia… đang làm gì đây?
Vẻ mặt cuối cùng in hằn trong trí nhớ là vẻ mặt vô cùng căm phẫn, có lẽ mình đã chọc giận hắn thật rồi.
Sợ quá, may mà không gặp lại nữa.
Hơi lạnh lần nữa ập đến, đầu óc nàng dần hôn mê, nhưng nếu ngủ thế này…
Kéo lấy kiếm đặt bên gối cứa vào cổ tay, máu chảy nhiều hơn dự tính, nhưng nhờ đau đớn hẳn nàng có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-hanh-ca/2214491/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.