Thiện Thiện vương dần trút bỏ bộ vương phục hoa lệ vừa dày vừa nặng dưới sự phục vụ của thị nữ, dù sao cũng đã ngoài năm mươi rồi, mặc dù có bảo dưỡng nhưng tham dự dạ yến vẫn làm ông ta thấy mệt mỏi. Có điều nghĩ đến sự kiện nào đó, bỗng chốc trong cơ thể dâng lên luồng nhiệt, lại hưng phấn lần nữa. 
Quốc sư lặng lẽ xuất hiện sau lưng. 
“Bẩm quốc chủ, đã thăm dò được cô gái kia không biết võ công, thân phận bình thường, hẳn là an toàn.” 
Thiện Thiện vương cười thầm rồi phất tay, người xung quanh lui xuống cả. 
Dời bước đi vào tẩm điện ở nội thất, trên chiếc giường rộng lớn xa hoa có một bóng người bé nhỏ nằm cuộn tròn. 
“Da đẹp quá, trơn nhẵn như lụa.” Giọng nam trầm thấp nhuốm đầy sắc dục, “Làm nghệ nhân lưu lạc đúng là đáng tiếc… Với cơ thể này không biết đã hầu hạ bao nhiêu quý nhân rồi?” 
“Sao không nói gì thế, sợ à?” 
“Eo đẹp lắm, vừa nhỏ vừa mềm, còn cả ngực nữa…” Than một câu, hô hấp dần dồn dập. 
“Đừng run, ta sẽ thương ngươi.” 
“Chân xinh xắn quá, thẳng thế này…” Tiếng thở dốc càng lúc càng nặng. 
“Sao lại túm ta, cắn đau lắm à?” 
“Đừng sợ, để ta thưởng thức nào…” 
“Vòng tay vướng bận quá, ấy, bên dưới có gì thế này? Thủ cung sa, làm sao ngươi biết…” 
Ngọn đèn lay lắt, trong căn phòng yên ắng bất chợt xẹt qua một âm thanh cực kỳ nhỏ bé. 
Cửa ngục bịt kín mở ra trong tiếng xiềng xích, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-hanh-ca/2214386/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.