Về sau nói thêm những gì, hắn đã không còn nhớ rõ nữa. 
Chỉ nhớ cứ hết một ly lại làm một ly, Cửu Vi nói chuyện trời nam biển bắc, nhưng trong đầu hắn trước sau chỉ có khuôn mặt cứng nhắc hững hờ quanh năm kia. Là bờ vai gầy gò, eo thon nhỏ, mắt đen như màn đêm, cùng âm thanh trong vắt êm tai quanh quẩn không rời. 
Trong mơ màng có người cười nói khanh khách rót rượu liên tục cho hắn, bất tri bất giác lại càng uống nhiều hơn. Nữ nhân lạnh lùng vô tình, tàn khốc đa trí, vĩnh viễn như đứa bé không thay đổi choán hết mọi suy nghĩ trong hắn. Rốt cuộc là tình cảm phức tạp thế nào, hắn cũng không biết, cứ như có ma chẳng dừng lại được. 
Nhìn người đã say khướt ngã trên ghế mềm, Cửu Vi thầm thở dài, cúi người ôm hắn tới trên tháp, rồi quay đầu lạnh lùng sai bảo: “Phải coi sóc cho tốt vào, không được phép để lộ nửa câu về chuyện tối nay.” 
Yên Dung đáp vâng, Cửu Vi nhìn lướt qua rồi lại thở dài một tiếng, sau đó nhảy ra khỏi cửa sổ như lúc đến, biến mất trong màn đêm nồng đậm. Nữ tử xinh đẹp khép lại cánh cửa, ngồi bên mép giường ngưng mắt nhìn người đã say ngủ, dùng ngón tay vuốt nhẹ hàng mi khẽ chau, từng tấc từng tấc dời đến khuôn mặt điển trai trẻ tuổi. 
“Nàng ta có đẹp thế không?” 
“Các người ai cũng nhớ đến nàng ta, một người hai người ba người, ngay cả trong mơ… cũng nghĩ đến nàng…” 
Âm thanh gần như là mê 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-hanh-ca/2214353/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.