.
Chương 152 May mắn và bất hạnh Johnson chỉ chuẩn bị một cái La bàn thời gian. Y cho Juan hai lựa chọn, đó thực chất là “nghệ thuật nói”, cũng là mồi nhử. Theo cách nói của con người, ác quỷ sẽ luôn cho bạn thứ bạn muốn nhất, buộc bạn phải phản bội nguyên tắc và bán linh hồn của mình. Mặc dù trong thực đơn của Johnson không có linh hồn con người, nhưng điều mà y quan tâm là… à, quả thực đó là linh hồn. Nhưng vì nó là tiêu chí chọn lọc thám tử. Thám tử thường bộc phát tiềm lực to lớn khi đối mặt với nguy cơ sinh tử, ưu điểm và tiềm năng của bản thân họ cũng sẽ được bộc lộ trong quá trình này, nhưng những thám tử như vậy rất thông minh, họ biết chạy trốn chứ. Làm thế nào để khiến cho thám tử sẵn sàng lao vào nguy hiểm đây? Thứ nhất là khi họ muốn bảo vệ một cái gì đó hoặc một ai đó. Ví dụ, thám tử John suýt gặp phải bản thể Bướm Xám khi đang tìm kiếm người thợ giặt bị mất tích. Ví dụ, chàng trai trẻ Hans tuân theo truyền thống của giáo phái Màu Xám, bảo vệ Venice. Ví dụ, có một đoàn thám hiểm khai quật Thủ phủ của Cướp biển bị chìm ở Jamaica, tà thần “hủy diệt” Port Royal đã buộc Juan phải du hành xuyên thời gian và không gian hết lần này đến lần khác. Ví dụ, con tàu gặp nạn rồi mắc kẹt trên đảo Chết Chóc, Cindy cần phải trốn thoát cùng bà nội… Vậy nên vấn đề nảy sinh, không thể lần nào cũng xảy ra tình huống lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-du-thien-duong-phong-truc-gia/5059372/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.