Chương 103 Thừa nhận đi Khi những cái đầu hung ác đó nhìn vào giấc mơ, Johnson đã cảm nhận được áp lực. Nếu một đồng loại mạnh mẽ và xa lạ xuất hiện xung quanh, tà thần sẽ cảm thấy chán ghét theo bản năng. Đây là lời cảnh báo, là lời gợi ý cho một cuộc cạnh tranh sinh tồn, tà thần không thích tiếp xúc với đồng loại, trừ trường hợp đặc biệt. Johnson chưa kịp phản ứng thì Gymir đã thoát khỏi giấc mơ. Johnson nhìn thấy cái bóng khổng lồ vừa gào thét vừa đập văng hơn hai mươi cái đầu của Typhon, buộc gã phải thu lại ánh mắt soi mói của mình. Màn cát vàng lại phát huy tác dụng, giấc mơ một lần nữa trở nên khép kín bí ẩn. Phần còn lại của những con tàu chìm đang trôi nổi trong cát lún, cất lên bản hợp xướng khóc than chết chóc. Johnson liếc nhìn di tích kia. Thám tử vẫn đang lê bước trong cung điện nham thạch để tìm kiếm manh mối, không bị ảnh hưởng. Cũng may là Gymir đã hành động nhanh chóng. Giấc mơ tan vỡ sẽ không làm tà thần bị thương, nhưng con người bên trong thì khó mà nói trước được. Đảo Sable chỉ còn chưa đầy mười người sống sót. Nếu có chuyện gì xảy ra với Cindy, Johnson sẽ buộc phải từ bỏ việc thăm dò cung điện nham thạch này. Và thiệt hại ở đây sẽ trở nên trầm trọng hơn, chẳng bao lâu nữa, “điểm du lịch” được Gymir yêu quý này sẽ không còn tồn tại. Như vậy không được. Những xúc tu dây leo của Johnson vươn tới không gian riêng thuộc về mình, xoa xoa hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-du-thien-duong-phong-truc-gia/5059323/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.