Chương 100 Bánh mì và công việc Con người không thể vào lãnh địa của tà thần được. Nhưng luôn có những ngoại lệ. *** Cindy mơ màng, chỉ có thể cảm giác rằng mình đang đứng dưới chân một ngọn đồi lớn. Sương dày lan tràn, đến nỗi cô không thể nhìn rõ toàn bộ ngọn đồi, chỉ có vài tảng đá màu nâu đỏ nhô ra. Có tiếng cát cọ xát nhẹ nhàng trên mặt đất. Khu vực xung quanh trống rỗng một cách kỳ quái, giống như một quảng trường khổng lồ. Cindy không quá kinh hoảng, cô cũng từng có những giấc mơ tương tự. Khi mê man nằm trên giường, cô thường có cảm giác cả chiếc giường đang liên tục chìm xuống, sau đó căn phòng trở nên rộng lớn vô cùng, giống như rơi vào một thế giới xa lạ và kỳ quái. Đôi khi những bức tường trống rỗng, đôi khi những họa tiết hình học xuất hiện trên tường. Màu trắng sẽ dần dần biến thành những màu sắc phức tạp, các hình vuông và hình tròn sẽ ngày càng lớn hơn, chuyển từ gọn gàng ngăn nắp sang lộn xộn và hỗn loạn, nhưng ý thức không thể thoát khỏi những ảo giác kỳ lạ này, cánh cửa phòng ngủ ban đầu chỉ cách đó vài bước nay lại xa đến mức dường như không thể chạm tới nó dù có chạy ba ngày ba đêm. Dù có lo lắng thế nào cũng không thể thức dậy được. “Mình đang nằm mơ.” Cindy lặp lại, chợt nhận ra mình đang cầm thứ gì đó trên tay. Một khúc bánh mì nhỏ. Tàu Elizabeth va vào đá và chìm xuống bãi cát lún, chim khổng lồ, ngọn hải đăng… Một loạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-du-thien-duong-phong-truc-gia/5059320/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.