Chương 92 Hào hiệp Juan mở mắt ra, nhìn thấy trần nhà ướt đẫm nước. Dấu vết này trông khá quen thuộc. Đúng, đây chính là phòng bệnh nơi anh ở lúc trước. Juan cố gắng ngồi dậy, sau đó anh nhìn thấy chân phải của mình treo lơ lửng trên không bằng băng gạc. “Gãy xương à?” Juan cố gắng nhớ lại nhưng trải nghiệm du hành thời gian lần thứ ba quá ngắn ngủi, anh chỉ nhớ mình gần như bị sóng biển cuốn trôi ngay khi vừa đặt chân xuống đất. Juan không nhớ tà thần xuất hiện như thế nào, còn anh đã sống sót như thế nào. “Đợi đã, la bàn đâu?” Juan vội vàng đưa tay mò mẫm dưới gối nhưng không tìm thấy. Các túi áo bệnh nhân cũng trống rỗng, trên tủ, ngăn kéo cạnh giường bệnh cũng không có thứ gì. Nguy rồi! Juan lo lắng về việc chiếc la bàn sẽ bị người lạ nhặt được, vì trông nó có giá trị rất cao, có thể người ta sẽ tìm cách bán nó, nhưng đây là vật thuộc về tà thần, còn bị ràng buộc với người sử dụng. Kẻ nào tìm cách chiếm hữu chiếc la bàn này có thể sẽ chết như tay buôn đồ cổ. Juan ngẩng đầu lên, nhìn thấy Nick bưng đĩa cơm bước vào, anh lập tức vui vẻ muốn hỏi thăm tình hình, thế nhưng Juan phát hiện vẻ mặt của Nick rất cứng ngắc, thậm chí gã còn đi cùng tay cùng chân. “Xảy ra chuyện gì vậy?” Nick lắc đầu lia lịa, ánh mắt kinh hãi, liên tục ra hiệu. Juan khó hiểu: “Phía sau tôi? Ở đó có gì không?” Nếu anh nhớ không lầm thì đó là cửa sổ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-du-thien-duong-phong-truc-gia/5059312/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.