Chương 90 Cuốn lấy Ngọn lửa như tấm lụa sa tanh màu đỏ bao trùm bầu trời thành phố. Những cột lửa nhanh chóng lan xuống đất dọc theo những vật liệu dễ cháy trên cao. Những thứ bị cháy đầu tiên là nhà thờ, Tòa thị chính, nhà hát… và tất cả những tòa nhà cao tầng đẹp đẽ, những ngọn tháp và cột cờ cao chót vót của chúng hệt như dây ngòi, “bắt lấy” tai họa. Năm 1882, cấu trúc chính của các tòa nhà trong thành phố vẫn được làm bằng gỗ nên đám cháy lan nhanh. Tia lửa cháy dữ dội rơi xuống đất như mưa. Juan tránh trái tránh phải, chạy nhanh nhất có thể. Anh vừa đưa Johnson đi kiểm tra một khe hở thời gian mà anh tìm thấy, quả nhiên đúng như tà thần suy đoán, ngọn lửa từ trong khe hở chảy ra, căn bản không thể tới gần. Bây giờ chỉ có thể thoát khỏi thành phố càng sớm càng tốt để tránh thảm họa này. Nhưng như thể vận mệnh cứ cắm đầu xuống đất cảm thấy mọi thứ còn chưa đủ tệ, phải biểu diễn ngay một màn nhảy cầu cao. “Thời gian bắt đầu trôi rồi.” Juan lau đi một nắm tro bụi bay lên mặt, đồng tử của anh co lại, tất cả là do gió thổi. Giây tiếp theo, tiếng hét của con người vang vọng bên tai. Juan như bị ném từ một nơi yên tĩnh đến một khu chợ ồn ào, đầu óc ong lên, suýt chút nữa thì tưởng mình bị điếc. “Có cháy!” “Cứu tôi với!” Đối với những người bình thường, đây vốn là một buổi tối rất bình thường. Có người vội vã về nhà, có người chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-du-thien-duong-phong-truc-gia/5059310/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.