Chương 77 Lời nguyền và kho báu Năm 1959, đảo Jamaica. Dưới làn gió biển về đêm, một lớp vật chất trong suốt màu xanh huỳnh quang nổi trên bãi cát ở bờ biển. Đó là những con sứa do thủy triều theo mùa mang đến. Người dân địa phương đã quen với cảnh tượng này, họ không thấy gì kỳ lạ. Vả lại “cảnh đẹp” này chỉ mang lại rắc rối. Gai độc của sứa sẽ dọn sạch sẽ đàn cá ở vùng biển nông, nếu chúng bị bỏ lại trên bãi biển, không được dọn dẹp kịp thời thì sẽ đốt cả ngư dân. “…Đó là ngọn lửa của linh hồn người chết, cứ bồi hồi trên Thành phố Tội ác.” Người đang nói là một người đàn ông địa phương với làn da ngăm đen, vừa đi vừa làm dấu thánh giá trên ngực bằng ngón tay. Gã đứng trên vách đá cạnh bờ biển, nhắm mắt lại, không muốn lại gần chút nào. “Này, Nick, đừng sợ hãi thế.” Một người đàn ông gốc Latinh cõng chiếc ba lô leo núi lớn nói với giọng nhanh nhẹn: “Hãy thử tưởng tượng xem, Thành phố Tội ác đã chìm xuống đáy biển hơn 250 năm trước, chôn vùi cùng nó là hàng đống vàng ròng, nó là một kho báu khổng lồ!” Nick da đen lắc đầu như điên nói: “Tin tôi đi, đào bới sẽ mang lại xui xẻo!” Người đàn ông gốc Latinh xòe tay, chỉ vào chiếc lều lớn bên dưới và nói: “Nick, đây chỉ là một công việc. Chính phủ đã thuê đội ngũ giỏi nhất, ký hợp đồng với nhà khảo cổ học dưới nước nổi tiếng nhất thế giới, chỉ cần phát hiện được kho báu thì đất nước các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-du-thien-duong-phong-truc-gia/5059297/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.