Chương 75 Khe hở thời gian Bịch. Một tiếng động nặng nề. Quả cầu dây leo đáp xuống một bãi cát vàng kim óng ả. Những xúc tu nhỏ xíu màu đen vung vẩy lung tung để gạt cát, nó lăn đi khoảng 30 feet rồi rơi thẳng xuống biển. “…” Mười giây sau, Johnson nhếch nhác nổi lên giữa mặt biển. Y ướt sũng cả người, trên tóc còn dính một cọng rong biển, cúi đầu nhìn xuống, cạnh cổ áo còn một con cua màu đỏ treo lủng lẳng. Johnson bối rối túm lấy con cua, tự hỏi làm sao thứ này có thể sống sót sau khi tiếp xúc với bản thể của mình “ở khoảng cách gần”. Con cua bất động, hai cuống mắt phía trước lớp vỏ cứng không có phản ứng ngay cả khi bị chạm vào. Nó không chết, cũng không như đang sống. Đợi đã, thời gian đã dừng lại. Johnson quay người nhìn ra biển. Ánh nắng chiếu xuống làn nước trong xanh tuyệt đẹp, những con sóng lấp lánh, óng ánh như vàng ròng. Sóng biển vẫn giữ nguyên hình dáng nhấp nhô, sóng đánh thành bọt trắng như tuyết đông cứng lại giữa không trung, như những tác phẩm nghệ thuật tinh xảo. Khi Johnson đưa tay chạm vào, sóng lập tức vỡ ra, nước biển tưới đầy mặt y. Johnson lẳng lặng “làm sạch” nước biển bám trên người, đồng thời, nơi y đang đứng xuất hiện những mảng băng trôi. Sau khi xác nhận bản thể không bị thương, việc sử dụng sức mạnh không có vấn đề gì, Johnson nhanh chóng rút lại sức mạnh của mình. Băng trôi tan chảy. Nhiệt độ ở đây rất cao, nước biển nóng lên dưới cái nắng đổ lửa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-du-thien-duong-phong-truc-gia/5059295/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.