Chương 53 Hai chiều “Hử?” Johnson đột nhiên dừng bước. Ai đó đã chạm vào điểm cuối của sức mạnh mở rộng của y, cảm giác này thật lạ lùng. Con kiến tầm thường đang cố gắng nhón chân lên chạm vào bản thể của thần linh, hoàn toàn không biết rằng mình đang bước vào cõi chết. *** Hans nửa quỳ trên mặt đất. Dù vậy, anh vẫn cao hơn đứa trẻ rất nhiều, để nhìn thẳng vào đôi mắt xanh nhạt vô cảm kia, Hans chỉ có thể cúi đầu, ôm lấy vai nó mà nói: “Đừng tiếp tục chờ đợi lời xin lỗi từ một thứ súc vật, điều đó không đáng đâu.” Cảnh tượng trong giấc mơ lại thay đổi, họ trở về căn gác mái đổ nát và tối tăm. Roi ngựa của Linde rơi xuống sàn, gã nằm trên mặt đất với khuôn mặt bầm tím sưng vù, răng mất vài chiếc. Sự biến dạng trên cơ thể Linde cũng biến mất. Gã bây giờ trông giống như một đứa trẻ bị đánh đập dã man, bộ dạng nhếch nhác, ánh mắt sợ hãi, muốn kêu cứu nhưng chỉ có thể phát ra những âm thanh kỳ lạ, vì má sưng quá lớn nên mắt trái chỉ còn là một khe hở, còn mắt phải thì sưng đến nỗi không thấy đâu nữa. Hans: “…” Những tổn thương trong giấc mơ không được phục hồi nhanh chóng sau khi chuyển cảnh à? Tại sao vết thương được giữ nguyên vẹn thế? Hans đưa mắt nhìn về phía đứa trẻ kỳ quặc trên gác mái, ngập ngừng hỏi: “Tôi đoán sai à? Cậu không quan tâm đến lời xin lỗi của Linde nữa, chỉ muốn ai đó đánh ông ta thôi?” Nếu điều này có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-du-thien-duong-phong-truc-gia/5059273/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.