Chương 47 Tới ga Trong nhận thức của mọi người, thời gian trên xe lửa giống như bị một bàn tay vô hình bóp méo. Ngày đầu tiên trôi qua dài dằng dặc một cách kỳ lạ, thậm chí còn có án mạng, nhưng ngày thứ hai trôi qua nhanh đến mức nực cười, chỉ trong chớp mắt đã là buổi trưa. Người phục vụ của toa ăn đưa thực đơn, theo lệ thường thì hôm nay là món Ý. Nguyên liệu tươi ngon, vừa được mang từ ga Milan của Ý đến. Bá tước già đau đầu nên không đến, quản gia của ông ta đang yêu cầu đầu bếp nấu món súp kiểu Pháp. Quản gia hình như cả đêm không ngủ, quầng mắt thâm đen. “Tàu tốc hành Phương Đông không thoải mái như những quyển bút ký du lịch của các nhà văn.” Một hành khách nhỏ giọng phàn nàn, ông ta gặp ác mộng cả đêm, rối tung lên đến mức sáng ngủ dậy không nhớ được nội dung gì, chỉ cảm thấy mệt mỏi. Vài hành khách khác đồng ý, một số phản đối. “Không, không, du lịch vào mùa hè khiến người ta thấy khó chịu hơn thì có.” “Chính vì vụ giết chủ ngân hàng mà tôi không ngủ ngon được. Tôi sợ có người lẻn vào khoang lúc nửa đêm… hoặc là mai phục ngoài hành lang phòng vệ sinh và bắn tôi.” “Ha ha ha, điều đó không thể xảy ra được! Anh chưa hề lừa dối một quý ông sang trọng, cũng không có khả năng vứt bỏ một cô gái trẻ đáng yêu, làm tan nát trái tim cô ấy. Kẻ thù của anh có nhiều khả năng thuê một tên côn đồ phục kích anh trong một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-du-thien-duong-phong-truc-gia/5059267/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.