Chương 41 Hiện trường án mạng Ball gục ngã trong khoang riêng của mình. Cửa đang mở, thân trên của ông ta vẫn tựa vào mép giường, đầu nghiêng sang một bên, mặt trắng như vôi. Xám ngoét, tái nhợt. Khuôn mặt vặn vẹo dữ tợn, cộng thêm những nếp nhăn vốn có càng giống như nét vẽ của quỷ dữ, tạo nên một bức tranh sơn dầu mang tên nỗi đau. Một trong những màu sắc đáng sợ nhất được tạo thành máu tươi. Trần toa tàu, những bức tường gỗ sồi dùng để cách âm bốn phía, tấm rèm nhung… tất cả đều vấy máu. Máu vẫn chậm rãi chảy xuống, tạo thành từng vũng nhỏ trên sàn. John đứng ở cửa lô, vẻ mặt hoảng hốt. Những vũng nước trước mặt anh như trùng lặp với khung cảnh ga tàu Calais nước Pháp. Mái sân ga bị dột, nước nhỏ giọt xuống đất… Khi đó, chủ ngân hàng Ball giẫm phải vũng nước, ngay cả vớ cũng ướt sũng, ông ta chửi bới nhưng vì Bá tước Léglise đến nên đành phải nhường chỗ, chỉ có thể trút giận lên người nhân viên phục vụ mang hành lý . “A!” Tiếng hét của trưởng tàu Sanger đã đánh thức thám tử. Thư ký của chủ ngân hàng đến sau nhìn thấy tình huống bên trong, sắc mặt đã xấu đến mức khó mà hình dung. John đưa tay chạm vào cổ Ball, nhưng không còn mạch đập. Thi thể vẫn còn ấm, mùi máu tràn ngập trong toa. “Lúc các anh vừa rời khỏi đây thì tình hình là thế nào?” John đứng dậy, túm lấy thư ký của chủ ngân hàng mà hỏi. “Ông ấy, ông ấy đang chảy máu… nhưng chưa chết, tôi thề!” Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-du-thien-duong-phong-truc-gia/5059261/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.