Chương 23 Gặp mặt Johnson nghi ngờ mình đã rơi vào ảo ảnh, ở Luân Đôn chắc còn một tà thần khác có năng lực bóp méo hiện thực mà y không biết, nếu không thì làm sao giải thích được việc một thần cổ xưa đã ngủ say nhiều năm xếp hàng hàng giờ trước hiệu sách lúc nửa đêm để mua vài cuốn tiểu thuyết tình yêu của con người? Dù những tác phẩm này quả thực rất hay, ngay cả vua nước Anh cũng là một độc giả trung thành của những cuốn tiểu thuyết này, thì vẫn thật vô lý! Tình huống hiện tại là họ đang đối mặt nhau trên con đường sương mù của Luân Đôn, Gymir đang xách một chồng tiểu thuyết bìa cứng chủ đề tình yêu, còn Johnson thì cầm trên tay một cuốn tiểu thuyết trinh thám. Mùi thuốc lá và rượu whisky nồng nặc cũng không thể che giấu bầu không khí xấu hổ này. Không, phải nói rằng hai thứ chất tạo mùi của con người này càng làm cho sự việc trở nên lúng túng hơn. Tà thần với khả năng động não tốt hơn con người gấp mười lần cũng không hiểu được chuyện gì đang xảy ra, làm thế nào để giải quyết bầu không khí ngượng ngùng này. Dù là thần cổ xưa hay thần mới, họ cũng không bao giờ giao lưu, không có thói quen chào hỏi nhau! Cách gặp gỡ thân thiện nhất là giả vờ như không nhìn thấy đối phương và thờ ơ đi qua. Tất nhiên tà thần có thể kết bạn với đồng loại, nhưng Gymir chưa từng gặp trường hợp đó, mà Johnson cũng chưa từng nghe nói đến. Cách giao tiếp duy nhất giữa tà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-du-thien-duong-phong-truc-gia/5059243/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.