Chương trước
Chương sau
Sự thật chứng minh, Dạ Minh Hiên là một luôn luôn hành sự mạnh mẻ, vang dội, dứt khoát.

Sáng mới vừa hứa hẹn, giữa trưa liền dẫn hài tử bảo bối đứng ở ngã tư đường tối phồn hoa của Kì quốc.

Đương nhiên, cần phải xem nhẹ tiếng gầm giận dữ của Tả thừa tướng Lý Cách vang vọng khắp Ngự thư phòng sáng hôm nay:

“Thiên…. nhiều như vậy…… tấu chương a…….”

Không cần để ý đến ánh mắt u oán của quan thị vệ phụ trách bảo vệ kia…. cùng với phớt lờ luôn cả Thục quý phi thần tình xanh xao muốn yết kiến bệ hạ. Cho nên đây là nhất kiện cỡ nào hoàn mỹ chuyện tình nha….

Dạ Diên hưng phấn dị thường muốn tìm những người khác cùng hắn ra cung chơi đùa. Nhưng mà trong hoàng cung bằng hữu cùng hắn tốt ngoạn thật sự quá ít. Hắn đi tìm Nhị hoàng huynh Dạ Văn Thừa thì cung nữ trong cung điện của Dạ Văn Thừa nói Nhị hoàng tử cùng Lí Khê công tử gần đây luôn thần thần bí bí, không biết đang làm sự tình gì, hôm nay chẳng biết chạy đến đâu nữa. Mặt khác hoàng tử, hoàng nữ, Dạ Diên căn bản là không quen biết. Về phần con mọt sách Trang Duy kia thì…. Nhà của hắn vốn ngay tại ngoài cung, đi dạo phố đối với Trang Duy căn bản là không có tí lực hấp dẫn nào…..

Dạ Diên chạy đi tìm Tô Kì Chi, kết quả đến trước cửa chợt nghe Tô Kì Chi cùng Huyền đế đang cãi nhau.

“Cái gì? …….Thánh sơn…….Cầm của ngươi……… đã đánh mất?”

“Phụ hoàng…… không phải a……”

“Ngươi thật sự khiến ta quá….. thất vọng…..”

Dạ Diên ở ngoài cửa đứng một hồi, nghe thấy bên kia cửa đôi phụ tử đang trong khí thế hành quân giương cung bạt kiếm, cũng chỉ có thể lắc đầu ly khai.

Cuối cùng, tại thời điểm Dạ Diên cùng Dạ Minh Hiên phải xuất phát, nhìn thấy Tử Kinh. Tử Kinh nghe được hai chữ “dạo phố”, hưng trí vô cùng cao. Có điều cho dù Tử Kinh tâm tính vẫn là nữ tử khờ dại, nhưng vừa thấy sắc mặt của Dạ Minh Hiên đứng sau Dạ Diên, Tử Kinh vội vàng cuối người nói có việc đành cự tuyệt.

Cũng đừng trách Dạ Minh Hiên bày ra sắc mặt hù dọa Tử Kinh nha. Dù sao đây là lần đầu tiên mình dẫn Diên nhi xuất cung, Dạ Minh Hiên tất nhiên không muốn tạp nhân theo sau quấy rầy…..

Cho dù việc tìm người cùng ngoạn đã bị thất bại thảm hại, Dạ Diên cũng không đánh mất cảm giác tân kỳ lần đầu xuất cung… lôi kéo tay Dạ Minh Hiên ngay tại trên đường bắt đầu tả chạy hữu ngó hăng say…..

Bị Dạ Minh Hiên dùng cẩm y ngọc thực nuôi lớn, Dạ Diên thấy những ngoạn ý được người bày bán trên đường không khỏi thập phần tò mò, đông sờ sờ, tây nhìn nhìn, vẻ mặt hưng phấn…. thượng vàng hạ cám gì đó mua được một đống…..

Nghiêm khắc nói tiếp, mặc kệ là Lạc Tước hay là Dạ Diên, đều không có cơ hội tiếp xúc đến cuộc sống này đó của người bình dân nơi phố phường….

Dạ Minh Hiên tùy ý để Dạ Diên lôi kéo hắn đi khắp nơi trên đường, thường thường còn phải đảm đương vai diễn hà bao (Quỳnh: túi tiền) hoạt động…

Cho dù trước khi xuất cung phụ tử đều trải qua dịch dung, không có chân diện mục kì nhân, cũng đã thay một thân xiêm y có điều so sánh thu liễm. Nhưng trong mắt Dạ Minh Hiên bọn họ những thứ xiêm y có điều so sánh thu liễm này trong mắt bình thường thị dân lại là trân quý khó gặp. Huống chi, loại quý khí trên người hai người làm sao chắn cũng như ngăn được ánh nhìn…. Mà khi nghe một chút lời Dạ Diên hỏi tiểu thương quả thực khiến cho người ta cười khổ không thôi. Còn nhìn tư thế Dạ Minh Hiên vung bạc tiêu xài, tiểu thương nhóm ở Hoàng thành vốn đã lăn lộn thành tinh, tự nhiên hiểu được hai vị này nhất định là chủ nhân tôn quý, đều là cá lớn nha…..

Vì thế, Dạ Minh Hiên cùng Dạ Diên một đường mua sắm, bị hố mà vẫn vui tươi hớn hở….

(Quỳnh…=]]]]]])

Dạ Minh Hiên nhìn hài tử phía trước ngoạn đắc bất diệc nhạc hồ, đang cùng lão bản trao đổi, nhìn nhìn lại chung quanh, mặc kệ là lão nhân, tiểu hài từ, vẫn là thanh niên nam nữ, tất cả đều cảm có biểu tình mỹ mãn bình thản…. Quốc thổ dưới sự thống trị của mình được an cư lạc nghiệp. Cùng với mình có được người tối bảo bối nhất, giờ khắc này, trong lòng Dạ Minh Hiên chỉ còn lại sự thỏa mãn sâu sắt….

Chạng vạng thời gian, Dạ Minh Hiên dẫn Dạ Diên chơi đùa đã mệt đi vào tửu lâu lớn nhất kinh thành dùng vãn thiện… Tiểu nhị tửu lâu thấy khí thế hai vị quý nhân này lập tức liền đem bọn họ mang vào dãy bàn tối tinh xảo nhất lầu hai…..

Đem đồ vật hỗn tạp mới mua chất đầy trên bàn, Dạ Diên bắt đầu kiểm kê chiến lợi phẩm ngày hôm nay một cách nghiêm túc: hoa quế cao hai bao nà, mứt quả ba xâu nha, búp bê sứ có bốn, kẹo đường mấy bao, hộp gỗ thủ công có mấy……

Dạ Minh Hiên thấy một hạp son được giấu bên trong, không khỏi kinh hãi, vội vàng hỏi bảo bối của mình mua làm gì. Dạ Diên chân thực trả lời:

“Thấy nương cùng mẫu phi dùng qua nên liền mua đến ngoạn ngoạn a. Nếu Phụ hoàng thích vậy đưa phụ hoàng cũng tốt.”

Dạ Minh Hiên nhìn thấy vẻ mặt Dạ Diên nhịn đau bỏ qua những thứ yêu thích của mình như vậy, nhất thời vô ngôn……..



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.