Edit: Ha Phuong
Trên bầu trời đêm mênh mông, mây đen đã sớm che lấp đi ánh trăng, cây cối tươi tốt giữa sườn núi cũng xuất hiện âm thanh không giống như xưa.
"Con mẹ nó mày đừng có chạy, nếu để tao đuổi kịp mày, ông đây không đánh chết mày mới lạ," âm thanh cực kỳ tức khiến trong rừng vang lên vô số âm thanh vang động, ngay cả tiếng xào xạc của bùn đất dưới chân cũng lộ ra mấy phần tiêu điều.
Phía sau không ngừng truyền đến tiếng mắng chửi tức giận, nhưng người trước mặt cứ chạy về phía trước một khắc cũng không dám dừng lại nghỉ ngơi. Hắn cứ cho rằng mình tránh được một kiếp nạn, nhưng không ngờ vẫn bị bắt được.
Lúc này Bách Thần đang đứng trên sơn đạo ngẩng đầu liếc nhìn đám mây trên bầu trời rồi nói: "Xem ra sắp mưa rồi, nhiều người như vậy cũng bắt không được một người, thật là nuôi không lũ phế vật này."
Hắn không nhịn được đưa điếu thuốc trong tay lên miệng, dùng sức hít một hơi mới quay đầu nhìn người bên cạnh vẫn luôn im lặng.
"Cậu thật biết cách nhẫn nại, lại ở đây chờ thêm một vòng," Bách Thần hơi buồn cười nhìn người bên cạnh.
Người đứng bên cạnh mặc một chiếc áo chống đạn màu nhạt chính là Lạc Ngạn, anh cũng ngẩng đầu liếc nhìn nơi xa rồi đột nhiên giơ tay móc ra điện thoại, phía trên biểu hiện lúc này là ba giờ sáng.
Trong một đêm mùa đông như vậy, gió mang theo khí lạnh thấu xương xông thẳng vào người, dù mặc áo bông thật dầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-dao-bach-lien-hoa/2310744/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.