Mép tai Cố Tịch Hy càng lúc càng đỏ, tới mức phải bật ho khan mấy tiếng để khỏa lấp.
Trữ Nhi vui vẻ nói:
“Nương nương, người và điện hạ không cãi nhau sao? Tốt thật, chỉ là… sao người lại bị thương vậy, còn có vẻ không nhẹ.”
Cố Tịch Hy chớp chớp mắt:
“Không sao, chuyện tất yếu phải xảy ra mà thôi.”
Trữ Nhi nghiêng đầu không hiểu. Nàng ta chỉ biết dường như Cố Tịch Hy không muốn nói rõ sự tình.
Cố Tịch Hy đưa mắt nhìn về phía cửa, hỏi:
“Cô cô đâu rồi?”
Từ lúc nàng bị thương quay về tới giờ cũng không hề thấy Chương Hằng.
Trữ Nhi nói:
“Chắc là cô cô sang chỗ hoàng hậu. Dù sao thì, nương nương… chuyện hôm nay đúng là kinh thiên động địa, ai có ngờ tộc trưởng kia lại dám hiên ngang nói ra mấy lời đó!”
Cũng đúng, theo lẽ thường, hoàng hậu hẳn là cho rằng lần này nàng và Hoàng Phủ Minh Phong sẽ xảy ra chuyện lớn. Hơn ai hết, một người làm mẹ như bà sẽ hiểu rất rõ tính khí con mình, Trần Chiêu Thủy chính là vảy ngược không thể đụng của hắn.
Vậy nên, bà mới gọi Chương Hằng qua để dặn dò.
Nàng gật đầu:
“Vậy thì chuyện ta bị thương cũng đừng nói cho cô cô biết.”
Trữ Nhi không nén được thắc mắc, nhưng suy nghĩ kỹ thì lại không hỏi dồn nữa. Nếu Cố Tịch Hy đã nói như vậy, hẳn nàng đã có cái lý của mình.
Cố Tịch Hy không muốn Chương Hằng biết, vì nếu bà biết, hoàng hậu cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-danh-chi-hau/3422844/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.