Lời này của Hoàng Phủ Minh Phong không khác gì tiếng sấm nổ ầm bên tai Cố Tịch Hy. 
Trần Kim đanh mắt, ngẩn người: 
“Điện hạ nói gì?” 
Hoàng Phủ Minh Phong cúi xuống bên cạnh Cố Tịch Hy, quấn chặt ống tay áo của nàng lại ngăn vết thương tiếp tục rỉ máu. 
“Trường Ý Đan đã chết lâu rồi…” 
Trần Kim lắc lắc đầu: 
“Không đúng, điện hạ, hà tất phải nói dối để bảo vệ…” 
“Câm miệng!” Hắn quát. 
Hoàng Phủ Miên Khang xuất hiện sau lưng Trần Kim, đặt tay lên vai y, giọng điệu uể oải: 
“Suy nghĩ một chút đi, nếu nàng ta thật sự là Trường Ý Đan, Trần cô nương thật sự vì một bức họa của nàng ta mà tuẫn mình. Ha, liệu sẽ còn đến lượt ngươi ra tay sao?” 
Nét mặt Trần Kim lộ rõ vẻ hồ nghi: 
“Vậy nàng ta là ai?” 
Rõ ràng là Trường Khánh Diên đã đích thân đưa nữ nhân này nhập cung…? 
Hoàng Phủ Miên Khang hướng mắt về phía Cố Tịch Hy, cười nhạt: 
“Nàng ta chẳng liên quan gì đến cuộc tranh đấu này.” 
Một kẻ vô tình mắc đọa trong hoàng cung. 
Thẳng tới khi Hoàng Phủ Miên Khang và Trần Kim đã rời đi, ánh mắt Cố Tịch Hy vẫn hiện rõ sự hoang mang và kinh sợ, từ đầu tới cuối dán thẳng lên mặt Hoàng Phủ Minh Phong. 
Khi hắn vòng tay bế nàng lên, vết thương bị động đến, khiến nàng đau đến nghiến răng nghiến lợi. 
Đau thật… Cũng may nàng có võ công, bằng không lưỡi kiếm đó đã xuyên thẳng vào ngực nàng. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-danh-chi-hau/3421314/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.